CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Đây là lần mà Lý Tử Nhiễm lo lắng nhát.

“Anh không sao, em đừng khóc! Chúng ta về nhà đi!”
Diệp Quân Lâm nói.

“Vâng, anh cùng Tử Tình đi làm trước đi, em có chút chuyện muốn nói với ông nội.”
Lý Tử Nhiễm nói.

*ừ,”
Cuối cùng, Phương Tử Tình đưa Diệp Quân Lâm đi làm.

Lý Tử Nhiễm đã ký một thỏa thuận chuyển giao sản nghiệp, Lý Thiên Hạo cũng mời luật sư để công chứng.

“Xong rồi bắt đầu từ bây giờ, mọi chuyện ở Hoa Đình không liên quan đến Lý tiểu thư nữa.”
Luật sự nói.

“Ừm, tôi biết rồi.”
Lý Tử Nhiễm nhẫn nhịn không để nước mắt rơi ra.

“Phải rồi Tử Nhiễm, năng lực của cháu mạnh như vậy, đến chỗ của ông nội làm đi2”
Lý Thiên Hạo còn đưa ra lời mời.


“Không đâu!”
Lý Tử Nhiễm từ chối, cô khóc rời khỏi nhà họ cũ nhà họ Lý.

“Ha ha ha…”
Trên dưới nhà họ Lý cười hoan hô.

Bọn họ đã thèm muốn sản nghiệp của Lý Tử Nhiễm trong nhiều tháng!
Ngày này cuối cùng đã đến!
“Tối nay, tìm nhà hàng tốt nhất, chúng ta sẽ ăn mừng!”
Tâm trạng của Lý Thiên Hạo rất tốt.

“Ba, có cần mời lão tam không?”
Lý Văn Hải cười khà khà.

“Đương nhiên cần phải thông báo! Để cho lão tam đứa con trai bât hiểu này thây tài sản của nhà nó cuỗi cùng: cũng nằm trong tay ba chứ? Ha ha ha…”
Lý Thiên Hạo cười lớn.

Lý Tử Nhiễm trực tiếp chạy xe quay về Hoa viên Phương.

Đông.

Bây giờ cô không có gì cả.

Thậm chí cô còn không thẻ trả tiền thuê căn nhà này.

Nhưng cô không hồi hận.

Chỉ cần Diệp Quân Lâm bình an là tót rồi!
Phương Tử Tình không nói với Diệp Quân Lâm về chuyện này, nên Diệp Quân Lâm không hè biết.

“Diệp tiên inh, tôi đã tra được rồi! Nhóm người này là những sát thủ đến từ Đông Nam Á, được nhà họ Lôi bỏ tiền ra nuôi dưỡng!”
Rất nhanh bên Lão Cửu đã truyền tin tức tới.

Diệp Quân Lâm ngay lập tức hiểu rằng đây là chiêu Lôi Bộ Phàm mượn dao giết người.

“Tốt lắm, sau khi lễ bổ nhiệm của Thiên Dương kết thúc, tôi sẽ tiền hành khai đao với bọn chúng!”
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Diệp Quân Lâm.


Sau khi tan làm vào buổi tối, Phương Tử Tình đưa Diệp.

Quân Lâm về.

Trước khi xuống xe, Phương Tử Tình nói những lời thắm thía: “Đối xử với Tử Nhiễm tốt hơn một chút, sau này gia.

đình này sẽ trông cậy vào anh!”
Diệp Quân Lâm cảm thấy không thể giải thích được.

Anh vẫn luôn đối xử tốt với Lý Tử Nhiễm!
Sau khi trở về nhà.

Nhìn dáng vẻ của Lý Tử Nhiễm, hình như cô vừa khóc.

“Vợ, em làm sao vậy? Sao em lại khóc?”
Diệp Quân Lâm tò mò hỏi.

“Không có chuyện gì, em chỉ muốn khóc một chút…”
Lý Tử Nhiễm lau nước mắt.

“Sở thích duy nhất của em…”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.

Lúc này có người gõ cửa điên cuồng.

Sau khi Diệp Quân Lâm mở cửa, Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan đi thẳng đến chỗ Lý Tử Nhiễm.


“Tử Nhiễm con làm sao vậy?”
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan ngạc nhiên hỏi.

Lý Tử Nhiễm sững người, không biết phải nói gì.

“Ba mẹ, sao vậy ạ? Tử Nhiễm có chuyện gì sao?”
Diệp Quân Lâm sững sờ.

Lý Văn Uyên trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm: “Con còn không biết sao? Vì cái thằng phé vật như con, Tử Nhiễm đem toàn bộ sản nghiệp chuyển cho nhà họ Lý!”
“Đúng thế, bây giờ Tử Nhiễm không có một xu dính túi!”
Triệu Nhã Lan gầm lên.

“Hả? Xảy ra chuyện gì?”
Diệp Quân Lâm chết lặng.

“Không phải con đã bị người của nhà họ Lý ở tỉnh thành bắt đi sao? Vì cứu con, Tử Nhiễm đã đồng ý với điều kiện của ông nội.

Muốn cứu con, Tử Nhiễm sẽ chuyển hết tài sản!”
“Không phải con được cứu ra sao? Đương nhiên Tử Nhiễm phải ký thoả thuận!”
“Đều tại con! Khó khăn lắm cuộc sống của gia đình chúng ta cũng tốt lên, con đã làm gì? Con đắc tội nhà họ Lý ở tỉnh thành làm gì?”
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan thực sự muốn đánh Diệp Quân Lâm..


Bình luận

Truyện đang đọc