CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC

Chương 2162:

Không chỉ có như thế.

Các loại vũ khí mới được phát triển tại các vùng chiến sự khác nhau ở Lạc Việt đang đần được trang bị cho binh lính.

Nghe nói một số loại vũ khí và thiết bị mới có thể đối đầu với các võ sĩ siêu cường.

Võ thuật cổ xưa rất mạnh mẽ, và công nghệ và vũ khí hiện đại cũng không áp đảo được.

Đừng nhìn bây giò khắp nơi trên thế giới sóng yên biển lặng, gần như không có cường giả cấp Chí Tôn ra tay.

Nhưng thật ra thế giới đã tiến vào giai đoạn đen tối.

Chỉ cần một mồi lửa là sẽ bùng nổ.

Đám cường giả cấp Chí Tôn sao có thể cho phép người bình thường khống chế thế giới này được.

Bọn họ sẽ biến thế giới này thành Địa ngục tàn khốc lấy cường giả làm đầu.

Ngoài ra đám người lập ra ưóc hẹn chúng thân cũng sẽ không quản, sợ là bọn họ muốn nhìn thấy trật tự thế giới mới.

Vệ binh Viêm Long ý thức được điểm này, cho nên lúc này mới tích cực chiến đầu.

Đương nhiên cũng có cường giả cấp Chí Tôn tốt và xấu.

Có danh môn chính phái.

Thì cũng có tà môn ngoại đạo.

Cường giả mà Vệ binh Viêm Long chiêu mộ được thì trong lòng cũng có hơn một nửa nghĩ cho thiên hạ.

Nhưng một bộ phân rất lón là tà môn ma đạo, bọn họ luyện một chút thuật pháp và võ công quỷ dị.

Ví dụ như cần máu tươi của người, cân trẻ sơ sinh, vân vân.

Bọn họ độc ác và bạo lực, nếu như bị người ta lợi dụng thì sẽ nguy hại cực lớn cho Lạc Việt.

Nếu như quân địch có mấy trăm nghìn đại quân, bên trong cường giả cấp Chí Tôn nhiêu như mây còn đều là tà môn ma đạo.

Điều này ai có thể ngăn cản? Bọn họ mà tấn công thì chính là đại nạn.

Người mà Vệ binh Viêm Long muốn phòng ngừa chính là bọn họ.

Bên trong thành Vô Song.

Đám huynh đệ Khương Tử Hào cùng nhau bàn kế diệt bé Quân.

“Đại sư huynh mau nói đi, đừng thừa nước đục thả câu chứ!” Đám người kích động nhìn Khương Tử Hào.

“Các người nói nếu như các thế lực lớn ở Lạc Việt biết được thiên phú của bé Quân thì sẽ thế nào?”

Khương Tử Hào hỏi.

“Tuyệt đối là tranh cướp!”

“Có sao nói vậy, thiên phú của đứa nhỏ này mạnh hơn tất cả chúng tả! Nếu những người khác mà biết,ehắc chắn sẽ,điên cuồng tới cướp.”

“Ý của đại sư huynh là làm lộ tin tức này ra ngoài, sau đó để cho người ta đến cướp đoạt?”

€ó người hỏi.

“Cậu ngốc à, nếu như mọi người muốn đến cướp, vậy thành Vô Song sẽ bị diệt rồi! Cũng không có lợi với chúng ta!”

“Thiên phú của bé Quân phải để lộ ra, nhưng nhiều nhất chỉ tiết lộ cho một đám thế lực thôi là được! Để bọn họ lập tức cướp bé Quân khỏi thành Vô Song”

Mọi người nhìn Khương Tử Hào: “Như thế nào?”

“Tốt nhất là thành Vô Song có tà môn trà trộn vào!”

Bình luận

Truyện đang đọc