CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



“Cái gì? Có người đã thu mua lại khu nghỉ dưỡng?”
Cao Thiên Lâm sửng sốt.

Ngay cả Lý Tử Nhiễm cũng sửng sốt.

Không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên chứ?
Tối qua Diệp Quân Lâm giả vờ thu mua khu nghỉ dưỡng, thật sự thu mua được?
“Đúng vậy, tối hôm qua đã thu mua xong, mọi thủ tục đã hoàn tất.

Chỉ là bọn họ muốn nghỉ ngơi, hôm nay để cho tôi lại tới!”
Lời nói của Trương tổng khiến cho hai mắt Lý Tử Nhiễm như bay ra ngoài.

Cô ngạc nhiên nhìn Diệp Quân Lâm, sẽ không phải là anh chứ?
“Trương Trương Trương… Trương tổng người thu mua khu nghỉ dưỡng là ai?”
Cao Thiên Lâm lắp bắp, nhận ra có điều không ổn.

Trương tổng cười nói: “Ngay trước mắt anh!”
Nói xong, Trương tổng tiến lên một bước, cúi chào Diệp Quân Lâm: “Anh Diệp tôn quý, theo chỉ dẫn của anh, đã thu mua xong khu nghỉ dưỡng Thanh Vân rồi.

Đây là hợp.


đồng và thủ tục, mời anh kiểm trai”
“Àm!”
Ngôn ngữ không kinh người, chết người không thôi.

Trương tổng nói điều này.

Cao Thiên Lâm thực sự sắp bùng nỏ.

Thực sự là anh!
Đêm qua anh thực sự đã thu mua khu nghỉ dưỡng?
200 triệu tệ, chỉ một câu nói!
Quá lợi hại?
Anh không phải là thằng vô dụng dựa dẫm vào nữ sao?
Lý Tử Nhiễm cũng có vẻ mặt không thẻ tin nỏi.

Diệp Quân Lâm thực sự thu mua được?
Cô nhìn Diệp Quân Lâm với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Diệp Quân Lâm cười nói: “Không cần xem thủ tục đâu, có nghĩa là bây giờ tôi là người định đoạt khu nghỉ dưỡng?”
“Đúng thế!”
“Bọn họ cũng do tôi quản?”
Diệp Quân Lâm chỉ tay vào đám người bảo vệ.

“Đó là đương nhiên!”
Diệp Quân Lâm đột nhiên cao giọng, tức giận nói: “Vậy đội bảo vệ hãy nói cho tôi biết tối hôm qua có ai bị mất đồ không?”
Một câu nói khiến đội bảo vệ sợ hãi, Cao Thiên Lâm gần như chết ngạt.

Các nhân viên bảo vệ nhìn nhau, nhìn Diệp Quân Lâm và Cao Thiên Lâm.

Nhận thấy có điều gì đó không ổn, Trương tổng gầm lên: “Nói đi, nói thật!”
Đội trưởng đội bảo vệ lập tức mở miệng nói: “Không có chuyện đó! Là Cao Thiên Lâm ra lệnh cho chúng tôi làm việc này, mục đích là muốn đánh chết anh Diệp!”
Phịch.

Cao Thiên Lâm quỳ xuống đất.

“Tôi sai rồi! Anh Diệp, Tử Nhiễm xin hai người bỏ qua cho tôi! Tôi sẽ không dám nữa!”

Cao Thiên Lâm bật khóc.

Diệp Quân Lâm cười nói: “Người đâu, đưa Cao Thiên Lâm tới phòng 14091”
Ngay khi nghe thấy số phòng, Cao Thiên Lâm sắp nổi điên.

Hai mắt đỏ hoe, toàn thân run rẩy.

“Không… không không không…”
“Làm ơn đừng mà, tôi xin các người!”
Vẻ mặt Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Đưa đi cho tôi!”
“Không!”
Cao Thiên Lâm xoay người bỏ chạy, nhưng anh ta đi khập khiếng nên chạy quá chậm.

Bảo vệ lập tức chặn anh ta lại.

Đối với anh ta, căn phòng đó giống như một lò luyện địa ngục tồn tại trên trái đất.

Cuối cùng, anh ta bị đưa đến phòng 1409 giữa những làn sóng đầu tranh.

“Hả? Chuyện gì xảy ra với Phòng 1409 thé2”
Lý Tử Nhiễm tò mò hỏi.

“Ba người đàn ông kia ở trong đó!”
Diệp Quân Lâm nói nhỏ.

“Hả?”

Lý Tử Nhiễm không dám hỏi nữa.

Đôi mắt Diệp Quân Lâm loé lên tia sáng lạnh lẽo.

Dám chuốc thuốc vợ anh, hình phạt này còn nhẹ.

Vấn đề của Cao Thiên Lâm đã kết thúc, sắp tới là buổi đấu giá của tập đoàn Đông Thiên.

Trong hội trường đã sắp xếp xong, mọi người lần lượt đi vào.

Lý Tử Nhiễm cũng đi theo Diệp Quân Lâm vào hội trường.

Bên trong, quả nhiên hội tụ những ông lớn.

Thậm chí Lý Tử Nhiễm còn nhìn thấy các nhà lãnh đạo doanh nghiệp từ những nơi khác trong tỉnh.

Có quá nhiều người đang nhìn vào miếng thịt béo bở của tập đoàn Đông Thiên.

“Người đẹp có thể kết bạn không?”
Lúc này, một nhóm người đã đi thẳng tới chỗ Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm..


Bình luận

Truyện đang đọc