CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Qúa mắt mặt!
Bên ngoài câu lạc bộ Ám Dạ.

Mấy người Chung Gia Minh đang đánh máy người quản lý, đánh chảy cả máu ra rồi mà họ vẫn chưa dừng lại.

Mấy người quản lý sắp bị đánh chết rồi!
Dưới vòng vây của mọi người, Sở Thiên Truyền nhìn với vẻ mặt vô cảm.

Anh ta lạnh lùng nói: “Loại chuyện này sẽ không có ở Hoa Hải! Ở Hoa Hải, nếu kẻ nào không nễể mặt tôi, tôi nhất định hủy kẻ đó!”
Rõ ràng là Sở Thiên Truyền đang trách máy cậu chủ ở Kim Lăng này xử lý việc không xong.

“Phanh!”
Chung Gia Minh xấu hổ quá, đắm một quyền vào quản lý máu văng tung tóe, anh ta tức giận nói: “Mau gọi Tống Tỉnh Trì ra đây!”
“Cậu Chung, tại sao các cậu lại làm thế này? Dĩ hòa vi quý chứ, tổn thương tình cảm của mọi người chẳng hay gì cả.

Tống Tỉnh Trì vội vàng chạy ra làm người hòa giải.


Lúc này, đám người Chung Gia Minh mới dừng tay, bọn họ nhìn Tống Tinh Trì rồi lạnh lùng nói: “Hôm nay, chúng tôi bao chỗ này rồi, lập tức đuổi người bên trong ra ngoài!
Nếu không chúng tôi sẽ đập câu lạc bộ của ông!”
Tống Tinh Trì khuyên nhủ: “Các cậu chủ à, hôm nay quả thực là có người đã bao trước rồi! Hôm khác các cậu lại tới đi, tôi sẽ miễn phí hóa đơn hôm đấy cho các cậu! Mọi người dĩ hòa vi quý được không?”
“Cu”
“Hôm nay chúng tôi phải bao chỗ này! Đích thân cậu Sở ở Hoa Hải tới, ông dám không nể mặt hả?”
Chung Gia Minh gào lên.

“Nhà họ Sở ở Hoa Hải?”
Vẻ mặt Tống Tinh Trì thay đồi.

Không ngờ cậu chủ ở Thái tử đảng tại Hoa Hải cũng tới.

Nếu như là ngày xưa, câu lạc bộ Ám Dạ sẽ đi ra nghênh tiếp.

Nhưng tình hình hôm nay thì khác.


Những người trong kia quá đáng sợ…
Doãn Thiên Cừu vỗ vào mặt Tống Tinh Trì rồi lạnh lùng nói: “Tôi hỏi ông lần cuối, ông có nể mặt cậu Sở không?”
Mọi người đều nhìn về phía Tống Tinh Trì.

Nếu Tống Tinh Trì nói không, hôm nay chắc chắn bọn họ sẽ phá câu lạc bộ Ám Dạ.

“Hôm nay không được!”
Tống Tinh Trì lạnh lùng từ chối.

“Được! Đây là ông nói đấy nhá!”
Chung Gia Minh căm phẫn quát.

“Câu lạc bộ Ám Dạ không cần thiết phải tồn tại nữa!”
Doãn Thiên Cừu lập tức gọi điện thoại: “Tôi là Doãn Thiên Cừu, dẫn nhiều người tới đây, đập câu lạc bộ Ám Dạ cho tôi! Ngay bây giờ, lập tức!”
Tông Tinh Trì lập tức phản bác: “Tôi xem các cậu ai dám đập câu lạc bộ của tôi nào? Các cậu có quyền gì?”
“Ha ha, nói cho ông biết, ở tỉnh thành, chúng tôi chính là vua! Mọi việc chúng tôi nói là được!”
Mấy người Chung Gia Minh, Phạm Tư Triết ngang ngược cười nói.

“Thật là to gan! Lúc nào thì tỉnh thành đến phiên các cậu làm chủ rồi hả?”
Bỗng nhiên, trong câu lạc bộ có một giọng nói lạnh lùng vang lên..


Bình luận

Truyện đang đọc