CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Có điều, cô bé đối đầu với ánh mắt của mọi người có chút cẩn trọng, có chút lo lắng: "Cháu đều nói thật, mọi người không tin có thể nhìn bài báo phía trước, chỗ này cháu có lưu, cháu có thể cho mọi người nhìn, mọi người có thể thấy rõ ràng."

"Cô bé này thật đáng yêu." Sở Bách Hà tới gần bên tai Hàn Nhã Thanh, nói nhỏ một câu: "Chính mình rõ ràng rất lo lắng, còn sợ hãi, vậy mà vẫn muốn giúp chị ra mặt, hiểm có đấy."

Hàn Nhã Thanh khẽ mím môi, không nói gì, có điêu, cô lại khẽ ngước mắt lên nhìn cô bé kia một chút.

"Những bài báo mà cháu bảo vệ trước đó không cần phải xem nữa, dù sao cũng qua lâu như vậy rồi, thật giả cung không không biệt nổi, nhưng mà chỗ tôi có một bài báo mới đưa tin sáng nay, vừa hay cũng liên quan đến cô cô Hàn và nhà họ Dương, mọi người nếu mà có hứng thú có thể trực tiếp lấy điện thoại ra nhìn một chút, bài báo đã lên trang đầu hôm nay rồi." Cô Triệu dùng một câu ngăn cản hành động muốn mở video của cô bé kia cho mọi người xem, với lại cô Triệu nói hôm nay mới đưa tin làm cho mọi người hứng thú.

Tất cả đều nhao nhao lấy điện thoại di động ra xem xét, lên đầu trang tin tức tìm kiếm, đúng là gần như không cần tìm, mở điện thoại lên là thấy.

Mắt Hàn Nhã Thanh hơn nhắm lại một chút, bình thường cô không thích mấy loại tin tức bát quái, Bùi Vũ Ninh cũng rất ít xem, Sở Bách Hà là người duy nhất còn cảm thấy hứng thú mà sáng nay vẫn lên trễ. Cho nên bọn họ đều không thấy được tin tức liên quan đến Hàn Nhã Thanh mà cô Triệu nói.

Sở Bách Hà cũng nhanh chóng lấy điện thoại ra, lúc nhìn thấy tiêu đề thì không nhịn được chửi tục một câu: "Mẹ kiếp!"

Sở Bách Hà đưa điện thoại trong tay tới trước mặt Hàn Nhã Thanh, ánh mắt Hàn Nhã Thanh hơi đảo, lúc nhìn thấy tiêu đề thì khóe môi có chút

méo đi, đúng là chuyện mà ông bà cụ Dương có thể làm ra được.

"Ông cụ Dương trực tiếp công khai với bên ngoài, Hàn Nhã Thanh muốn tái giá vào nhà họ Dương, trừ phi hai ông bà già bọn họ chết hết." Cô Triệu mỉm cười đọc tiêu đề một lần, ánh mắt nhìn về phía Hàn Nhã Thanh: "Cái này đủ hot chưa, nói cách khác cô Hàn mà muốn gả vào nhà họ Dương, thì trước hết phải "giải quyết" hai ông bà nhà họ Dương đã."

Từ "giải quyết" được cô Triệu cố ý nhấn mạnh, ý tứ quá rõ ràng.

"Nếu như Hàn Nhã Thanh giải quyết được thì cô ta còn có thể gả cho cậu bà Dương sao? Đế lúc đó cô Hàn sẽ trở thành kẻ thù của cậu ba Dương rồi, cậu ba Dương sao còn có thể cưới cô ta?"

"Không bằng mọi người xem một chút ông cụ Dương nói thế nào với truyền thông đi." Cô Triệu cố ý nhấn mở video, sau đó điều chỉnh âm lượng của điện thoại ở mức to nhất, đủ để đám người vây xem có thể nghe được rõ ràng.

Mấy người vốn định tự mình mở video liên ngừng lại, nhìn về phía cô Triệu.

"Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, tôi không đồng ý cho Hàn Nhã Thanh gả vào nhà họ Dương, thị phi trước kia tôi không muốn nói thêm, tôi cũng chỉ nói một câu, Hàn Nhã Thanh mà muốn gả vào nhà họ Dương, trừ phi tôi chết, hoặc là cả hai kẻ già chúng tôi đều chết."

Video vừa mở lên, giọng nói của ông cụ Dương đã truyên ra từng chữ rõ ràng.

Âm lượng điện thoại của cô Triệu rất lớn, với cả hiệu quả âm sắc cũng không tệ, nghe rất rõ ràng.

"Ông cụ Dương, bà cụ Dương, hai người có thể nói một chút vì sao hôm nay đột nhiên muốn tỏ thái độ như vậy không? Có chuyện gì xảy ra sao?"

"Hàn Nhã Thanh làm ra những chuyện kia với hai lão già chúng tôi, còn có Hàn Nhã Thanh làm ra những chuyện kia với Tầm Chiêu nhà chúng tôi nữa, chúng tôi đều không muốn so đo, cũng không muốn nói gì thêm nữa, chúng tôi chỉ hi vọng cô ta có thể buông tha cho Tầm Chiêu, buông tha

cho nhà họ Dương." Bà cụ Dương một mặt đau khổ nhìn vào ống kính, một câu nói mơ mơ hồ hồ, rõ ràng có ý riêng.

"Xin hỏi Hàn Nhã Thanh đã làm gì với hai người? Làm gì với Dương Tầm Chiêu?" Phong viên nghe được rõ ràng lời của bà cụ Dương, cũng lập tức nắm bắt được trọng điểm trong lời nói của bà cụ, đương nhiên đó cũng chính là ý muốn của bà cụ Dương.

"Quá khứ thì cứ để nó trôi qua đi, tôi không muốn nhiều lời, dù sao cô ta cũng còn nhỏ, chúng tôi không trách, chỉ cần cô ta buông tha cho nhà họ Dương chúng tôi là được rồi." Trong giọng nói của bà cụ Dương có mấy phần nặng nề, lúc nói xong còn thở dài một hơi, nghe rất bất đắc dĩ.

"Xí! Cái bà già yêu quái này cũng ghê gớm quá! Rõ ràng chị chẳng làm gì cả, rõ ràng bà ta đang nói xấu chị, có bản lĩnh thì nói rõ ra xem chị đã làm gì? Nói lập lờ nước đôi như vậy, cố ý làm chị bị hiểu lầm, cũng mẹ nó thật buồn nôn!"

Tính Sở Bách Hà vốn nóng, nghe được những lời kia của bà cụ Dương đều tức muốn nổ, chỉ tiếc đây là bản tin video, bà cụ Dương không có ở

đây cho nên không thể đối chất trước mặt bà cụ Dương được.

"Bà cụ Dương, bà có thể tiết lộ cho chúng tôi một chút là Hàn Nhã Thanh rốt cuộc đã làm qua chuyện gì không?” Phóng viên cần viết tin tức nên đương nhiên muốn đào sâu tin tức, lúc này bà cụ Dương nói rõ bên trong có chuyện, bọn họ sao mà bỏ qua được.

"Tôi thật sự không muốn nói, dù sao Hàn Nhã Thanh cũng từng ở nhà họ Dương chúng tôi, mặc dù cô ta không niệm tình xưa, là ra những chuyện quá đáng đó, nhưng mà chúng tôi thì không thể..." Bà cụ Dương cố ý dừng lại, lời nói còn chưa dứt, nhưng ý lại rõ ràng.

Bà cụ Dương muốn nói nhà họ Dương bọn họ niệm tình xưa nghĩa cũ nhưng Hàn Nhã Thanh lại không biết xấu hổ, làm ra quá nhiều chuyện quá đáng.

"Rốt cuộc Hàn Nhã Thanh đã làm ra chuyện quá đáng gì?” Phóng viên nghe xong càng thêm tập trung tinh thần, đây tuyệt đối là chủ đề thu hút lượt xem.

"Cô ta không biết xấu hổ, dùng thủ đoạn bẩn thỉu làm ra những chuyện quá đáng kia, chúng tôi đều ngại nói." Ông cụ Dương lập tức hừ lạnh một tiếng.

"Ông cụ Dương, rốt cuộc Hàn Nhã Thanh đã làm ra những chuyện gì?" Phóng viên nhanh chóng chuyển ống kính về phía ông cụ Dương.

"Những chuyện này các người nên hỏi Hàn Nhã Thanh, xem cô ta đã dùng thủ đoạn tỉ tiện này bò lên giường của Tầm Chiêu nhà chúng tôi, sau đó còn ép Tầm Chiêu nhà chúng tôi cưới cô ta." Ông cụ Dương không nói lập lờ như bà cụ Dương, ông ta trực tiếp nói thẳng toẹt ra mọi việc.

Lời này vừa dứt, đám người liền xôn xao, thì ra Hàn Nhã Thanh dùng cách đó để gả cho cậu ba Dương?

Khó trách!

Khó trách trông Hàn Nhã Thanh xấu như vậy, ngốc như vậy mà cậu ba Dương lại lấy về.

Nhất thời, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Hàn Nhã Thanh lại thêm mấy phần chế giễu.

"Hai ông bà già này." Sở Bách Hà tức giận vô cùng, hai ông bà già nhà họ Dương này cũng thật quá đáng, sao có thể nói xấu Nhã Thanh như vậy.

"Bọn họ nói không sai." Hàn Nhã Thanh nhìn Sở Bách Hà, có chút buồn cười, nói lại thì năm năm trước đúng là cô đã bò lên giường của Dương Tầm Chiên, mà lúc trước Dương Tầm Chiêu cưới cô cũng đúng là vì chuyện năm năm trước.

Bình luận

Truyện đang đọc