CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Loại lời này Cố Ngũ vậy mà dám hỏi anh? Xem ra là ngứa da rồi.

Có điều ở trước mặt Hàn Nhã Thanh, cậu ba Dương quả thật không có nổi giận.

Cậu ba Dương không có trả lời, mắt của Cố Ngũ nhanh chóng lóe lên: “Tuy không phải cách giải giống nhau, nhưng đều là phát tiết, cho nên em cảm thấy loại thuốc đó, đàn ông cũng có thể giải.”

Lông mày của Cố Ngũ sau đó hơi nhíu lại, thần sắc hơi xoắn xuýt: “Vậy người Đường Lăng tối qua chịch là Đại Vương tử, hay Tiểu Vương tử?”

“Khụ.” Hàn Nhã Thanh bị sặc nước bọt của chính mình, người này nói gió là mưa, nói giống như thật sự có chuyện như vậy!!!

“Chuyện này em cảm thấy càng nghĩ càng có khả năng, nếu không, anh ấy đã trúng thuốc, vốn dĩ không rõ tình huống sao mà chắc chắn người anh ấy chạm vào không phải Cung Vân chứ? Nếu như đều là phụ nữ, tắt đèn tối ôm cũng thế, duy chỉ có người đó là đàn ông, Đường Lăng mới có thể rõ ràng cảm thấy sự khác biệt của hai người, chuyện này mới giải thích được.” Cố Ngũ càng nói càng thật, không phải thật cũng bị anh ta nói thành thật: “Đường Lăng hình như mãi không có bạn gái, nói không chừng luôn là cong.”

“Bên phía pháp y có kết quả kiểm tra DNA, hay là, nghĩ cách lấy tóc của hai vị Vương tử đi kiểm tra.” Nghe Cố Ngũ nói như vậy, Hàn Nhã Thanh đột nhiên cảm thấy kiểm tra một chút cũng được.

Dù sao lúc đó tầng tám không có ai khác.

Ngộ nhỡ thật sự như lời Cố Ngũ nói thì sao?

Cậu ba Dương đảo mắt, liếc nhìn Hàn Nhã Thanh, nếu như Đường Lăng nghe thấy lời này của cô, không biết có tức chết hay không?

Vậy mà nghi ngờ Đường Lăng là gay?!

“Chuyện này để lão đại đi làm, lấy quan hệ của lão đại với Đại Vương tử, lấy tóc là chuyện dễ dàng.” Cố Ngũ khả năng trong lòng thật sự nhận định loại suy nghĩ này: “Có điều không biết rốt cuộc là Đại Vương tử? Hay Tiểu Vương tử?”

Hàn Nhã Thanh: “...”

Bất luận là Đại Vương tử, hay Tiểu Vương tử, đối với Đường Lăng mà nói hình như đều không phải là chuyện tốt gì!

Đường Lăng là anh cô, anh ruột, hơn nữa Đường Lăng là đàn ông duy nhất của đời cháu đích tôn của nhà họ Đường, nếu như Đường Lăng thật sự là gay, nhà họ Đường bọn họ sau này dựa vào ai nối dõi đây?

“Lão đại, anh khi nào đi lấy tóc?” Cố Ngũ rõ ràng có hơi không đợi được nữa, anh thật sự muốn xem náo nhiệt.

Cố Ngũ trước nay chính là một người thích xem náo nhiệt mặc kệ là chuyện gì.

“Chuyện này để Đường Lăng tự mình đi điều tra.” Cậu ba Dương rõ ràng không muốn nhận củ khoai nóng này, loại chuyện này muốn làm cũng phải để chính Đường Lăng đi làm.

“Nhưng Đường Lăng còn ở cục cảnh sát.” Hàn Nhã Thanh di chuyển ánh mắt, mang theo nghi hoặc liếc nhìn Dương Tầm Chiêu, Đường Lăng cũng muốn tự mình điều tra, nhưng Đường Lăng không ra khỏi cục cảnh sát được.

“Ngày mai thì có thể ra ngoài rồi.” Cậu ba Dương rất thản nhiên nói một câu.

Hàn Nhã Thanh: “...”

Đường Lăng ngày mai có thể ra ngoài? Tại sao?

Dựa vào đâu?

Dương Tầm Chiêu dựa vào đâu mà nói như vậy?

“Đường Lăng ngày mai có thể ra ngoài rồi? Cục cảnh sát là anh mở ra sao? Anh nói Đường Lăng lúc nào ra ngoài được thì có thể lúc đó ra ngoài sao?” Hàn Nhã Thanh lúc này thật sự rất kinh ngạc, trước mắt cô thật sự không nghĩ ra cách gì hay để Đường Lăng ra ngoài được cả.

Hàn Nhã Thanh sau khi trải qua sự bàng hoàng, lại mau chóng đưa ra nghi vấn: “Tuy em tìm ra nghi điểm trong chuyện này, nhưng dù sao trong cơ thể của Cung Vân tra được tinh dịch của Đường Lăng, đây là kết quả pháp y giám định tại chỗ đã đưa ra, trong tình thế này, Đường Lăng sao có thể được thả ra chứ?

Ban đầu, Đường Lăng nói cô nghĩ cách cho anh ta ra khỏi cục cảnh sát, Đường Lăng nói muốn đích thân điều tra chuyện này, nhưng Hàn Nhã Thanh cảm thấy chuyện này căn bản không thể làm được.

Chuyện này Đường Vân Thành cũng không thể ra mặt, người của nhà họ Đường cũng không dám ra mặt.

Nhà họ Đường nếu như ra mặt bảo lãnh Đường Lăng ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến nhà họ Cố bắt thóp, nếu như bây giờ nhà họ Đường bảo lãnh Đường Lăng ra ngoài, sau này cho dù tìm được chứng cứ có thể chứng minh sự trong sạch của Đường Lăng, cũng rất khó khiến người ta tin phục.

Viên Quân Doanh cũng từng đến cục cảnh sát, vì Đường Lăng mà điều đình, nhưng người bên phía nhà họ Cố kiên quyết không tha, ngay cả Viên Quân Doanh cũng hết cách.

Vậy thì Dương Tầm Chiêu dựa vào đâu mà nói như vậy? Anh dựa vào đâu mà chắc chắn ngày mai Đường Lăng nhất định sẽ ra ngoài được?

Nhưng, Dương Tầm Chiêu không có giải thích nhiều, lúc này cũng chính là Hàn Nhã Thanh, nếu đổi thành người khác, anh tuyệt đối sẽ không tiết lộ một tí nào.

“Lão đại, anh như này là không biết đạo nghĩa rồi, khơi dậy sự tò mò của chúng em, sau đó để mặc chúng em không quản?” Cố Ngũ thấy cậu ba Dương không giải thích, rõ ràng cũng có hơi tò mò.

Không, không phải, mà là rất rất tò mò!

Anh ta trước nay đều biết sự lợi hại của lão đại, nhưng chuyện này rất khó, rất khó.

“Đi, trở về.” Cậu ba Dương không thèm nhìn Cố Ngũ, mà kéo Hàn Nhã Thanh, đi ra bên ngoài.

“Này, này, tình huống gì thế? Cứ đi như vậy sao?” Cố Ngũ nhìn thấy lão đại định rời khỏi, khóe miệng hơi co rút: “Lão đại, em xa như vậy chạy tới, anh lại đối xử với em như thế?”

Cậu ba Dương không thèm để tâm đến anh ta, trực tiếp dẫn Hàn Nhã Thanh rời khỏi.

Bởi vì chuyện của Đường Lăng, còn có rất nhiều vấn đề cần phải điều tra, nhưng Hàn Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu đã thương lượng kỹ rồi, mỗi người lợi dụng tư nguyên của mình đi điều tra, sau khi tra được thì cùng chia sẻ.

Như thế hiệu suất sẽ càng nhanh hơn!

Hàn Nhã Thanh sau khi đi ra thì nhận được điện thoại của nhà họ Đường, bèn trở về trước, Dương Tầm Chiêu một mình trở về công ty trước.

Dương Tầm Chiêu vừa bước vào phòng làm việc, thư lý Lưu đã vội vàng đi vào.

“Tổng giám đốc, tôi lại tra được một chuyện.” Sắc mặt của thư ký Lưu lúc này rõ ràng có chút ngưng trọng, khi nói chuyện biểu cảm có hơi do dự.

“Có chuyện gì?” Bởi vì chuyện của Đường Lăng, Dương Tầm Chiêu đã điều động không biết người đi điều tra chuyện của Đường Lăng, chuyện liên quan đến tiểu công chúa luôn do thư ký Lưu điều tra.

Thư ký Lưu lặng lẽ hít một hơi, cẩn thận liếc nhìn Dương Tầm Chiêu, sau đó mới mở miệng lần nữa: “Tôi đã tra được vài chuyện mợ chủ nằm viện vào 6 năm trước.”

“Có chuyện gì?” Sắc mặt của Dương Tầm Chiêu hơi tối lại, trái tim cũng tối theo, cô nằm viện? Chuyện là sao?

“6 năm trước, mợ chủ từng bị thương nặng, phải nằm viện, đây là một vài thông tin của mợ chủ lúc nằm viện.” Thư ký Lưu chầm chậm đi về phía trước, đưa tài liệu trong tay đến trước mặt Dương Tầm Chiêu.

Cơ thể của Dương Tầm Chiêu rõ ràng căng cứng, anh ẩn ẩn có thể đoán ra là chuyện gì. Chỉ là, 6 năm trước?

Dương Tầm Chiêu lặng lẽ hít một hơi, vẫn đưa tay nhận lấy, mắt của anh hơi đanh lại, nghiêm túc xem tư liệu trong tay.

Tư liệu rất đầy đủ, rất hoàn chỉnh, có thời gian Hàn Nhã Thanh nằm viện, có vấn đề chữa trị của Hàn Nhã Thanh, có cả thông tin về bác sĩ chính chữa trị của Hàn Nhã Thanh, cũng có chuyện Hàn Nhã Thanh làm phẫu thuật.

Tư liệu như này, người ngoài tuyệt đối không làm ra được!!!

Bình luận

Truyện đang đọc