CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh biết người nhà họ Cố chắc chắn sẽ không tổn hại đến tính mạng của Đường Vân Thành, có một số chiêu âm hiểm còn tàn nhẫn hơn cả việc tổn hại đến tính mạng của Đường Vân Thành nhiều nữa.

Lúc này Hàn Nhã Thanh cá là Cung tông trưởng không biết toàn bộ kế hoạch của nhà họ Cố.

“Sao có thể? Đường Vân Thành rõ ràng đã đến thôn Ngọc Thủy, sao có thể xảy ra chuyện ở phía Tây Hải Thành được?” Cung tông trưởng đích thực không biết toàn bộ kế hoạch của nhà họ Cố, nhưng ông ta biết Đường Vân Thành đã đến thôn Ngọc Thủy, là ông ta bảo Đường Vân Thành đi mà, Đường Vân Thành chắc chắn không dám làm trái mệnh lệnh của ông ta.

Chuyện của thôn Ngọc Thủy tuy không lớn, nhưng cách thành phố Hải Thành có chút xa, đường núi lại vô cùng khó đi, Đường Vân Thành không thể về nhanh như vậy được, hơn nữa Đường Vân Thành tối nay hẳn không thể về được.

Cung tông trưởng không biết toàn bộ kế hoạch của nhà họ Cố, nhưng ông ta chắc chắn biết người của nhà họ Cố sẽ có hành động, cho nên ông ta đã cố ý phối hợp với kế hoạch của nhà họ Cố, nếu không thì ông ta cũng sẽ không bảo Đường Vân Thành đến thôn Ngọc Thủy.

Cho dù Đường Vân Thành xảy ra chuyện, thì cũng là ở thôn Thủy Ngọc, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện ở phía tây Hải Thành được.

“Được, tôi biết rồi.” Hàn Nhã Thanh trực tiếp cúp điện thoại.

Cung tông trưởng bị cúp điện thoại, trực tiếp ngây người, phóng viên này nửa đêm nửa hôm gọi điện thoại cho ông ta, nhưng không nói rõ gì mà đã trực tiếp cúp điện thoại rồi?

Chuyện gì vậy?

Cung tông trưởng đương nhiên không thể gọi lại, nhưng trong lòng ông ta vẫn có chút bất an, có khi nào kế hoạch của bên nhà họ Cố xảy ra vấn đề không?

Ông ta tìm số điện thoại của Cố Chính Luân, trực tiếp gọi đi…

Bây giờ là bốn giờ sáng, nhưng Cố Chính Luân lại nhấc máy ngay.

“Có phải Đường Vân Thành xảy ra chuyện rồi không?” Cố Chính Luân nhấc máy quá nhanh, đôi con ngươi của Cung tông trưởng nhanh chóng lập lòe.

“Cung tông trưởng, ngài nghe nói gì rồi sao?” Cố Chính Luân cũng rất thắc mắc, ông ta một đêm không ngủ, cứ luôn đợi tin tức của đối phương, hồi nãy đối phương gọi điện thoại đến cho ông ta, nói chuyện rất thuận lợi, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch ban đầu.

Bên này ông ta mới nhận được tin tức, sao Cung tông trưởng lại biết?

“Thật sự xảy ra chuyện rồi?” Nghe thấy ngữ khí của Cố Chính Luân, đáy lòng Cung tông trưởng chợt chùng xuống: “Cố Chính Luân, nếu như Đường Vân Thành xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn ở Hải Thành, nếu như xảy ra án mạng, thì tôi thân là tông trưởng của tám đại gia tộc chắc chắn cũng không thoát được trách nhiệm, ông muốn hại chết tôi sao?”

“Cung tông trưởng, ngài khoan hẵng nóng đã, Đường Vân Thành không có nguy hiểm tính mạng đâu, kế hoạch của chúng tôi rất thuận lợi, ông cứ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không để chuyện này liên lụy đến ngài.” Nghe thấy lời của Cung tông trưởng, Cố Chính Luân rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm, Cung tông trưởng có thể đã nhận được tin tức giả gì rồi.

“Hồi nãy Trịnh Nguyệt gọi điện thoại cho tôi, nói Đường Vân Thành xảy ra chuyện ở phía tây Hải Thành.” Cung tông trưởng lúc này ý thức ra chuyện có gì đó không đúng, Trịnh Nguyệt cho dù muốn xác định chuyện của Đường Vân Thành, thì cũng không nên trực tiếp gọi cho ông ta chứ?

“Trịnh Nguyệt? Không thể nào.” Cố Chính Luân sững sờ: “Đường Vân Thành bây giờ vẫn còn đang ở thôn Ngọc Thủy, kế hoạch của chúng tôi rất thuận lợi, Trịnh Nguyệt là phóng viên của Hải Thành, không thể nhận được tin tức sai như vậy, cho dù cô ta nhận được tin tức, thì trước khi xác nhận, cũng không thể trực tiếp nói với ngài được.”

“Chuyện này có chút kỳ lạ, ông chú ý chút.” Cung tông trưởng đã ý thức ra vấn đề, thanh âm lúc này rõ ràng đã trầm hơn vài phần, người của nhà họ Cố muốn làm gì ông ta có thể không quản, nhưng tuyệt đối không thể liên hụy lên người ông ta.

Ông ta sắp thoái lui rồi, không muốn xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào trong lúc quan trọng này.

Nói thật, trong tình hình bây giờ, ông ta cũng không muốn giúp nhà họ Cố nữa, nhưng từ khi bắt đầu ông ta đã đứng sai đội, đứng ở phía đối địch với Đường Vân Thành, nếu như Đường Vân Thành thăng lên, thì thế lực của ông ta chắn chắn sẽ bị đánh áp dữ dội, đến lúc người nhà ông ta chỉ e là rất khó xuất đầu lộ diện.

Cho nên, ông ta bây giờ cũng chỉ có thể tiếp tục giúp đỡ nhà họ Cố, chỉ cần Cố Chính Luân lên, nhà họ Cung và nhà họ Cố liên hôn, đến lúc đó mới là kết quả tốt nhất.

Cung tông trưởng bây giờ cũng chính là lên được thuyền nhưng không xuống được nữa.

Sau khi cúp điện thoại Cung tông trưởng, trong đôi con ngươi khẽ híp của Hàn Nhã Thanh toát lên ý lạnh nặng nề.

“Cậu em đã đi thôn Ngọc Thủy, rất có thể bây giờ đang bị kẹt ở thôn Ngọc Thủy, không thể về được.” Tuy hồi nãy Cung tông trưởng không có nói rõ, nhưng Hàn Nhã Thanh không khó để đoán ra.

“Thôn Ngọc Thủy? Bọn họ nhốt người trong thôn nhỏ làm gì?” Dương Tầm Chiêu là người còn khôn hơn cả hồ ly, nhưng lúc này anh cũng không đoán ra được dụng ý của đối phương.

“Em cũng không rõ lắm.” Hàn Nhã Thanh tuy giỏi phân tích, nhưng trong trường hợp không biết tối nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì cô cũng không đưa ra được bất kỳ đáp án nào.

“Bây giờ chúng ta đến thôn Ngọc Thủy sao?” Dương Tầm Chiêu nhìn cô một cái, sau đó xem thời gian: “Bây giờ đã sắp 4 giờ rồi, bây giờ qua đó còn có ích không?”

“Khoan qua đó đã, để ý tin tức truyền thông bất cứ lúc nào.” Hàn Nhã Thanh biết nếu như đối phương muốn làm gì Đường Vân Thành thì chỉ e đã làm xong rồi, nếu Đường Vân Thành đã không ra được thì cô chắc chắn cũng vào không xong.

Tuy Hàn Nhã Thanh không biết rốt cuộc đối phương có mục đích gì, nhưng có một điểm cô có thể chắc chắn, đó là đối phương chắc chắn sẽ lợi dụng truyền thông.

Mục đích cuối cùng của đối phương chắc chắn là muốn lợi dụng bài báo truyền thông để khiến Đường Vân Thành thân bại danh liệt.

Điều bây giờ cô có thể làm là quan sát động hướng bất cứ lúc nào, đến lúc đó kịp thời nghĩ ra cách giải quyết vấn đề.

Bây giờ đang ở Hải Thành, bọn họ đều không quen thuộc, có rất nhiều chuyện sẽ không tiện làm, nhưng bất kể xảy ra chuyện gì, cô cũng đều phải nghĩ cách giải quyết.

Bất luận đối phương là nhà họ Cố, hay là người của Quỷ Vực Chi Thành, cô Hàn Nhã Thanh cũng không sợ!

Nhưng, sau khi chuyện xảy ra vào ngày hôm sau, Hàn Nhã Thanh mới phát hiện cô vẫn đánh giá thấp sự âm hiểm của một số người nào đó rồi.

“Anh nghĩ cách liên lạc với Trịnh Nguyệt một chút.” Từ tư liệu tra được, tin tức mà Trịnh Nguyệt đăng báo đều rất chính diện, Dương Tầm Chiêu cảm thấy có lẽ có thể tìm được chỗ đột phá từ trên người cô ta.

Anh và Đường Lăng ở bên Hải Thành này đều không có thế lực gì, ban đầu cũng là vì thân phận của Đường Lăng quá nhạy cảm, mà anh và Đường Lăng là một thể, cho nên anh cũng tránh cái mảnh Hải Thành này.

Đây có thể cũng là nguyên nhân lớn nhất mà nhà họ Cố chọn đối phó với Đường Vân Thành ở Hải Thành.

Thế lực của nhà họ Cố ở Hải Thành không thể xem nhẹ được.

“Ừm, nếu như có thể liên lạc được với cô ta, nếu như có thể khiến cô ta đứng về phía chúng ta thì là tốt nhất.” Hàn Nhã Thanh biết trong giới tin tức ở Hải Thành, Trịnh Nguyệt đích thực là có tác dụng rất quan trọng, nếu đối phương đã muốn lợi dụng dư luận của truyền thông thì chắc chắn sẽ tìm Trịnh Nguyệt.

Chỉ là không biết Trịnh Nguyệt sẽ chọn thế nào?

Hơn nữa không biết hậu đài của Trịnh Nguyệt này rốt cuộc là ai? Hy vọng hậu đài của Trịnh Nguyệt đừng là nhà họ Cố!

Bên Hàn Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu chưa liên hệ được với Trịnh Nguyệt, thì lúc 5 giờ sáng, một bài báo tin tức đã chấn kinh cả Hải Thành, thậm chí là toàn quốc.

Hàn Nhã Thanh và Dương Tầm Chiêu tìm được một khách sạn, nhưng bọn họ đều không ngủ, khi nhìn thấy tin tức lúc 5 giờ, cả người Hàn Nhã Thanh đều chấn kinh, con người luôn bình tĩnh trầm ổn, có sóng gió cũng không kinh hoảng như cô, mà tay cầm điện thoại lại có chút phát run.

Bình luận

Truyện đang đọc