CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

CHƯƠNG 1779

“Hay là, cô muốn ngăn cản tôi? Đối đầu với tôi sao?” Lời của Tư Đồ Không mang theo chút nguy hiểm.

Hàn Nhã Thanh cứ như không cảm nhận được sự nguy hiểm này, cô khẽ cười: “Không phải tôi muốn ngăn anh, mà là Liễu Ảnh không muốn gặp anh, nếu Liễu Ảnh đồng ý quay về bên anh, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản, nhưng mà, nếu Liễu Ảnh không muốn, vậy thì… xin lỗi.”

Ý tứ trong lời nói của Hàn Nhã Thanh rất rõ ràng, Tư Đồ Không hiểu rất rõ, anh ta có hơi tức giận, lời nói của Hàn Nhã Thanh nhất định giống với suy nghĩ của Liễu Ảnh ở một mức độ nào đó. Thái độ của cô ấy với anh ta, rõ ràng là cự tuyệt.

Mà ý của Hàn Nhã Thanh cũng rõ ràng, nếu Liễu Ảnh không muốn gặp anh ta, vậy thì, Hàn Nhã Thanh sẽ nghĩ cách để anh ta không gặp được Liễu Ảnh, điều này khiến anh ta vô cùng khó chịu. Anh ta không thể quá đáng với Hàn Nhã Thanh, một mặt là vì Liễu Ảnh, mặt khác là vì Dương Tầm Chiêu.

Tư Đồ Không không muốn quá tuyệt tình, ít nhất là lúc này không muốn, vì vậy, lời nói cũng không quá vô lý: “Thế nên, ý của cô Hàn là sẽ xem ý của Liễu Ảnh?”

“Đương nhiên là vậy.” Ý tứ rõ ràng như vậy, Hàn Nhã Thanh không hiểu vì sao Tư Đồ Không lại phải hỏi lại một lượt.

“Nhưng mà, không phải Liễu Ảnh cũng không hoàn toàn kháng cự sao? Tôi ở đây lâu như vậy rồi mà Liễu Ảnh vẫn không hề nói gì, thế nên, tôi nghĩ cô Hàn không nên tới chất vấn tôi như vậy.” Tư Đồ Không thản nhiên nói, như thể giữa mình và Liễu Ảnh còn rất nhiều cơ hội, hoặc có lẽ, anh ta vẫn luôn tự phụ như vậy, cảm thấy thứ bản thân mình muốn, từ trước tới nay chưa bao giờ không giành được.

Hàn Nhã Thanh nhìn Tư Đồ Không, hóa ra, anh ta căn bản chưa từng nghĩ Liễu Ảnh sẽ rời đi. Có thể hiện giờ Liễu Ảnh cho phép anh ta dây dưa, chỉ là vì sau này rời đi sẽ không khiến anh ta nghi ngờ. Vậy nên Hàn Nhã Thanh cũng không muốn nói nhiều, chỉ khẽ cười: “Tôi hy vọng tổng giám đốc Tư Đồ nhớ kỹ, Liễu Ảnh cũng là một con người, cô ấy có gia đình, bạn bè của mình, có người mình thích, có việc mình yêu. Vậy nên, tôi càng hy vọng tổng giám đốc Tư Đồ có thể tôn trọng Liễu Ảnh, tôn trọng lựa chọn của cô ấy.”

Tư Đồ Không cho rằng lời nói của Hàn Nhã Thanh là đang cảnh cáo anh ta khi năm năm trước bảo Liễu Ảnh ký thỏa thuận. Sắc mặt anh ta hơi trầm xuống, bản thỏa thuận này, anh ta chẳng cảm thấy gì cả, dù sao bản thỏa thuận này cũng trói buộc anh ta và Liễu Ảnh ở bên nhau năm năm. Năm năm này, ngoại trừ ban đầu anh ta có chút quá đáng với Liễu Ảnh ra, những thứ khác đều thuận theo cô. Có lẽ việc quá đáng duy nhất là dùng bản thỏa thuận này bức chết ba Liễu Ảnh. Đây cũng là chuyện ngoài tầm kiểm soát, nếu như có thêm lần nữa, anh ta sẽ không làm chuyện tuyệt tình như vậy, sẽ không để quan hệ giữa anh ta và Liễu Ảnh đi vào đường cùng như hiện giờ.

“Vậy, tôi phải cảm ơn cô Hàn đã nhắc nhở rồi.” Tư Đồ Không nói. Hàn Nhã Thanh nghe xong liền gật đầu, không nói thêm gì rồi rời đi.

Tư Đồ Không vẫn ở đó, nhìn lên nhà Liễu Ảnh. Người phụ nữ này, đã mấy ngày không ra ngoài rồi, không biết cô ấy đang làm gì nữa, hay là? Lên trên xem xem?

Tư Đồ Không đoán có lẽ Liễu Ảnh đã dẫn ai đó về, nhưng anh ta không rõ người này là ai. Hiện giờ đột nhiên có một suy nghĩ muốn tìm hiểu tới cùng, không thể khống chế nổi.

Tư Đồ Không đi lên gõ cửa nhà Liễu Ảnh, Liễu Ảnh tưởng là Hàn Nhã Thanh quên gì đó nên quay lại, không nghĩ gì nhiều mà mở cửa ra, nhìn thấy Tư Đồ Không thì lập tức sửng sốt. Đã mấy ngày họ không gặp nhau, lâu lắm rồi cô không nghĩ tới chuyện của anh ta, giờ đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, có chút… không thể tin nổi.

Liễu Ảnh nghĩ tới mẹ mình còn đang ở trong nhà, không hề nhượng bộ mà đi thẳng ra ngoài, đóng cửa lại, lạnh lùng hỏi: “Không biết tổng giám đốc Tư Đồ tìm tôi có chuyện gì?”

Khi Tư Đồ Không đi lên, tâm trạng khá tốt, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn tâm lý nếu lần này Liễu Ảnh không còn kháng cự nhiều nữa thì họ có thể nói chuyện suôn sẻ với nhau. Đến lúc đó, anh ta muốn nghiêm túc nói với Liễu Ảnh về tình cảm của mình đối với cô, ít nhất có thể khiến Liễu Ảnh tin, sau này sẽ từ từ nghĩ về chuyện này.

Tư Đồ Không biết, lúc trước Liễu Ảnh không tin, cảm thấy những lời của anh ta đều là lừa cô, nhưng nếu thêm một lần thì sao? Hết lần này tới lần khác, anh ta không tin Liễu Ảnh sẽ không dao động, anh ta chỉ cần Liễu Ảnh có một ý nghĩ trong đầu, sau đấy khiến suy nghĩ đó cắm rễ rồi nảy mầm trong đầu cô, cộng thêm hành động của anh ta nữa, Tư Đồ Không tin rằng nhất định sẽ có một ngày Liễu Ảnh tin tưởng anh ta.

Tư Đồ Không cảm thấy, chỉ cần Liễu Ảnh có tình cảm với anh ta, anh ta nhất định có thể khiến Liễu Ảnh yêu anh ra, khiến Liễu Ảnh tin tưởng anh ta. Chỉ cần Liễu Ảnh và anh ta kiên định thì anh ta sẽ xử lý tốt tất cả mọi chuyện, sẽ không để bất kỳ ai, bất cứ chuyện gì ảnh hưởng tới Liễu Ảnh, mẹ của anh ta cũng không được.

Vậy nhưng, động tác của Liễu Ảnh lại càng kích thích Tư Đồ Không, người trong phòng rốt cuộc là ai? Có thể khiến Liễu Ảnh để ý đến vậy? Ngay cả gặp mặt cũng không được? Thà rằng ra ngoài cũng không để anh ta vào, thậm chí, rõ ràng Liễu Ảnh biết rằng động tác này sẽ chọc giận anh ta, vậy mà cô cũng không để ý. Trong lòng Liễu Ảnh, vị trí của người trong nhà kia cao hơn so với anh ta.

Hơn nữa… Liễu Ảnh lại gọi anh ta là Tổng giám đốc Tư Đồ, cô không hề để tâm tới lời nói của anh ta, trong lòng cô hoàn toàn không có anh ta.

Bình luận

Truyện đang đọc