CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Rõ ràng là đầy đặn như vậy mà lại bị cô quấn thành bằng phẳng như vậy, quấn chặt bao nhiêu đây chứ.

Thật sự là giày xéo mà!

Bởi vì Đường Lăng đột nhiên đến gần, trong lòng của Lâm Bối bỗng nhiên có chút hoảng hốt, hô hấp cũng hoảng loạn, nhìn thấy ánh mắt của Đường Lăng rơi trước ngực của cô, Lâm Bối âm thầm cắn răng.

Lưu manh, Đường Lăng chính là một tên lưu manh!

Lâm Bối đang suy nghĩ, tay của Đường Lăng đột nhiên nâng lên chạm vào bờ vai của cô, ý cười trong đôi mắt càng lan tỏa hơn: " Mặc dù là cậu che giấu không tệ, nhưng mà..."

Lời nói của anh dừng lại, không tiếp tục nói tiếp nữa, nhưng mà ý của nó rõ ràng hơn cái gì hết lúc này giọng nói của Đường Lăng cũng mang theo nụ cười, là loại nụ cười sâu đầy hàm ý.

Làm cho trong lòng của Lâm Bối càng hốt hoảng thêm.

“Đường Lăng, cái đồ lưu manh!” Bình thường Lâm Bối rất tỉnh táo, nhưng mà chẳng biết tại sao mỗi lần đối mặt với Đường Lăng thì đều sẽ bị Đường Lăng làm cho tức giận giơ chân, lần nào cũng bị Đường Lăng làm cho tức giận mất đi sự tỉnh táo.

“Sao tôi lại là lưu manh được chứ, hai người con trai với nhau sờ một chút thì có sao đâu chứ?” Tay của Đường Lăng đặt phía trước Lâm Bối cũng không di chuyển, thân thể của anh lại cố ý nhích gần về phía Lâm Bối.

Lâm Bối vốn dĩ đang đứng ở phía trước một cái bàn, lúc này bị Đường Lăng đến gần như vậy, thân thể của cô dựa trên mặt bàn, không có cách nào lui lại nữa. Bởi vì tay của Đường Lăng đang sờ phía trước cô, thân thể của cô ngã ra đằng sau theo bản năng.

Đường Lăng thấy được động tác theo bản năng của cô, lại nhìn tư thế lúc này của cô, hai mắt hơi tối lại, thân thể của anh lại dựa sát gần với cô thêm một chút nữa.

Giờ phút này tư thế của hai người bọn họ nhìn như là...

Hiện tại Lâm Bối không còn chỗ để trốn tránh, cô muốn đẩy Đường Lăng ra, nhưng mà cô căn bản không đẩy Đường Lăng được.

Đường Lăng nheo mắt lại nhìn cô, nhìn cánh môi hồng hào của cô, nhớ đến cảm giác vào đêm hôm đó, anh không kiềm chế được mà ép xuống...

Lâm Bối nhìn thấy gương mặt của Đường Lăng càng ngày càng đến gần, hoàn toàn hoảng sợ...

Đường Lăng muốn, muốn làm cái gì vậy?

Anh ta muốn làm cái gì vậy?

“Hai người... Đang làm gì đó?” Đại vương tử đúng lúc đi tới nhìn thấy tư thế của hai người bọn họ, trong lúc nhất thời hoàn toàn kinh sợ

Đây là tình huống như thế nào đây?

Hai người đó...

Hai người đó?

Đường Lăng nghe thấy giọng nói của đại vương tử thì đột nhiên hoàn hồn, nhanh chóng đứng thẳng người lại, đương nhiên Đường Lăng cũng thuận tiện kéo tiểu vương tử theo.

Đường Lăng cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của đại vương tử, mà là nhìn Lâm Bối, thấp giọng nói: " Cẩn thận một chút, coi chừng bị ngã.”

Lời nói này của Đường Lăng cũng coi như là trả lời câu hỏi lúc nãy của đại vương tử.

Lời này của Đường Lăng chính là lúc nãy tiểu vương tử thiếu chút nữa ngã xuống, anh chỉ giúp đỡ.

Nếu như là người khác thì chắc chắn sẽ tin tưởng chuyện này, dù sao thì Đường Lăng và tiểu vương tử là hai người đàn ông.

Nhưng mà đại vương tử cũng không tin tưởng.

Đại vương tử không tin là do cũng có nguyên nhân, hai mắt của đại vương tử nhanh chóng nhìn lướt qua người của Đường Lăng và tiểu vương tử, sau khi kinh ngạc thì đột nhiên đã hiểu được mấy phần.

“Được rồi được rồi, anh cũng không cần phải giải thích đâu, tôi biết mà.” Đại vương tử đi đến vỗ vỗ vai Đường Lăng, nở nụ cười sâu xa.

Đường Lăng: “...”

Anh biết cái gì?

Khóe môi của Lâm Bối lại nhịn không được mà co rút, anh cả biết cái gì?

Anh cả cho rằng người khác cũng giống như anh hả?

“Lâm Bối, mắt nhìn không tệ, đàn ông như thế này cũng không dễ tìm đâu, em tuyệt đối đừng có bỏ qua đó nha.” Đại vương tử đi đến trước mặt của Lâm Bối, giọng điệu sâu xa dặn dò.

Dù sao thì người cùng đạo cũng không nhiều, người đàn ông giống như là Đường Lăng thật sự là hiếm có.

Đàn ông tốt như thế này đã bị Lâm Bối cua được, nếu như Lâm Bối không biết trân trọng thì không thể tha thứ được.

Đường Lăng nghe thấy câu nói này của đại vương tử, hai mắt loé lên, đại vương tử biết Lâm Bối là con gái?

Lúc trước anh vẫn cho rằng đại vương tử cũng không biết Lâm Bối là nữ.

Hơn nữa nghe ý này của đại vương tử là đang cực lực muốn tác hợp anh với Lâm Bối ở bên nhau.

Điểm này cũng làm cho Đường Lăng vô cùng vô cùng bất ngờ.

Khóe môi của Lâm Bối hung hăng giật giật, cô nhìn thấy biểu cảm của Đường Lăng thì liền biết Đường Lăng đã hiểu lầm rồi.

Đường Lăng nghe thấy lời nói này của Lâm Cách, sợ là trực tiếp xác định cô là phụ nữ.

Lâm Bối đột nhiên cảm thấy người anh trai ruột này của cô chính là trời sinh đến đây để gài bẫy cô.

“Anh ơi, anh hiểu lầm rồi, em không thích đàn ông đâu, giới tính của em rất bình thường.” Lâm Bối biết là dưới tình huống như thế này nếu như cô không nói gì thì thật sự sẽ bị anh của cô gài bẫy cho tới chết.

Lúc này Lâm Bối vì để che giấu thân phận con gái của mình nên chỉ có thể nói như vậy.

Đường Lăng nghe thấy câu nói này của Lâm Bối, hai mắt hơi chìm xuống, tình huống như thế nào đây chứ?

Lúc nãy đại vương tử cho là anh với Lâm Bối...

Đại vương tử cũng dám nghĩ thiệt đó chứ, não chấn động mạnh lắm!

Không đúng nha!

Sao đại vương tử lại có loại suy nghĩ này, người bình thường cũng sẽ không có loại suy nghĩ này đâu.

Hơn nữa nếu như đại vương tử có suy nghĩ này thì tại sao vẫn còn có bộ dạng hoàn toàn ủng hộ anh với Lâm Bối ở cùng nhau?

Dưới tình huống bình thường, là một người anh cả nhìn thấy tình hình như thế thì sẽ có phản ứng như vậy à?

Ánh mắt Đường Lăng di chuyển nhìn về phía đại vương tử, hai mắt híp lại, sau đó lùi về phía sau một bước theo bản năng, kéo dài chút khoảng cách với đại vương tử.

Anh cũng không phải là có ý kiến đối với tình yêu đồng tính, chỉ là anh không thể để đại vương tử hiểu lầm anh được.

Anh là bình thường, hoàn toàn bình thường, cho nên anh không chấp nhận tình yêu không bình thường.

Nhìn thấy phản ứng của Đường Lăng, trong mắt đại vương tử xuất hiện một tia ảo não, từ phản ứng lúc nãy của Đường Lăng có thể nhìn ra được Đường Lăng đã đoán được cái gì đó, chuyện đó đối với anh ta mà nói chính là một bí mật không có mấy người biết.

Lúc nãy anh ta hiểu lầm Đường Lăng và Lâm Bối cho nên mới quên che giấu, không ngờ đến phản ứng của Đường Lăng lại nhanh như vậy, vậy mà đã có thể đoán được.

Nhưng mà anh ta nghĩ Đường Lăng chắc không phải là loại người miệng rộng, có lẽ sẽ không nói lung tung.

“Lúc nãy hai người đang thảo luận cái gì vậy?” Đại vương tử cũng không giải thích, cũng không cố gắng che giấu, đại vương tử biết rất rõ cố gắng che giấu ở trước mặt của người như Đường Lăng thì cũng chỉ càng bị lộ nhiều hơn.

May mắn là anh ta với Đường Lăng không phải kẻ thù.

“Tôi với tiểu vương tử hẹn bơi lội với nhau.” Đường Lăng nghe thấy lời nói của đại vương tử, không đợi Lâm Bối mở miệng liền nhanh chóng bổ sung một câu.

Lâm Bối: “...”

Đường Lăng anh có thể âm hiểm một chút, hèn hạ một chút nữa không?

Ai hẹn với anh ta chứ?

“Bơi lội hả? Từ nhỏ Lâm Bối đã sợ nước rồi, từ xưa đến nay không bơi lội.” Đại vương tử ngẩn người, đôi mắt đang nhìn về phía Lâm Bối rõ ràng mang theo vài phần nghi vấn.

Lâm Bối: “...”

Ôi trời ơi, có thể tịch thu lại người anh trai này của cô không!

Người anh trai này của cô thật là biết hại người, quá là hại người, mỗi giây mỗi phút đều có thể hại cô một phát, hơn nữa còn làm cho cô khó lòng phòng bị.

Có để cho cô có thể sống không vậy?

Đường Lăng nhìn Lâm Bối một chút, trên mặt rõ ràng mang theo nụ cười sâu xa...

Từ xưa đến nay Lâm Bối không bơi lội, cái này có ý là...

Bởi vì sợ nước? Cho nên từ xưa đến nay không bơi lội?

Anh thật sự không tin điều đó.

Bình luận

Truyện đang đọc