CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

Rốt cuộc người phụ nữ dụ dỗ bao nhiêu người đàn ông thế? Đến mức con gái anh cũng đếm không nổi.

Được! Được lắm!!

Lúc tài xế đang lái xe phía trước nghe thấy công chúa nhỏ nói đến anh Tiểu Tang, thì khóe miệng không khỏi co giật, mợ chủ thật có sức hấp dẫn, già trẻ đều không bỏ qua.

Nếu đã là tài xế chuyên dụng của Dương Tầm Chiêu, tất nhiên đã đi theo anh rất nhiều năm, rồi nhận được sự tín nhiệm của anh, nên tài xế cũng biết rõ những chuyện liên quan đến mợ chủ.

“Chắc chắn mợ chủ sẽ không để tâm, cũng không tiếp nhận tình yêu của mấy người theo đuổi cô ấy đâu.” Tài xế cảm thấy bầu không khí trong xe bỗng giảm xuống, thì biết chủ tịch nhà mình đang nổi giận.

Nói đúng hơn là chủ tịch đang ghen!

Vì sợ sẽ dọa đến công chúa nhỏ, nên tài xế vội giảng hòa.

“Sai rồi, mẹ cháu có tiếp nhận đó, mẹ còn ra ngoài hẹn hò với mấy chú đó nữa...” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe tài xế nói thế thì phản bác lại ngay.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ đúng là một bạn nhỏ thành thật.

Ừm, quả thực rất thành thật!!

Lúc đấy, công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ vẫn còn nhỏ, khi mẹ ra ngoài cùng người khác, cô bé cứ tưởng là đi hẹn hò cùng người đó.

Tất nhiên, cũng bởi vì Mộ Dung Tri cứ thích nói lung tung, nên Đường Vũ Kỳ càng tin là thật.

Tài xế: “...”

Công chúa nhỏ à, cô cứ như thế sẽ hại chế mợ chủ đấy, tôi nói thật đó.

“Mẹ con từng ra ngoài hẹn hò với rất nhiều người à?” Sắc mặt cậu ba Dương càng trở nên khó coi, vừa nghĩ tới chuyện Hàn Nhã Thanh từng hẹn hò với người đàn ông khác, thậm chí còn không dưới một người, anh càng phát điên hơn.

“Vâng ạ, mẹ từng hẹn hò với rất nhiều người, nên con đếm không hết.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nghiêm túc ngẫm nghĩ, rồi gật đầu đáp.

Cậu ba Dương thầm nghiến răng, được, được lắm!

Giờ ở trong Hàn thị, Hàn Nhã Thanh không khỏi rùng mình, nhiệt độ trong phòng quá thấp ư, sao cô bỗng thấy lạnh thế này?

“Không đúng, mẹ con vẫn chưa kết hôn với bọn họ, mẹ chỉ từng kết hôn với ba thôi.” Hình như Đường Vũ Kỳ cũng cảm nhận bé chớp mắt, rồi bỗng thốt ra một câu như vậy.

Tài xế: “...”

Sao anh cứ có cảm giác câu lửa vậy?

Dù sao thì giờ chủ tịch cũng đã ly hôn với mợ chủ rồi, nên anh cảm thấy công chúa nhỏ không nên nhắc đến chuyện không vui này.

Công chúa nhỏ, cô làm thế có thật sự ổn không?

Khóe miệng cậu ba Dương khẽ cong lên, vẫn chưa kết hôn?

Nếu cô dám dắt con gái anh kết hôn với người đàn ông khác, anh sẽ tính sổ với cô.

Nhưng lúc trước nếu không phải anh uy hiếp dụ giận rồi ạ?” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ thấy mặt cậu ba Dương hiện rõ sự thâm trầm, thì chớp mắt, hình như ba giận rồi?

Cậu ba Dương hơi sửng sốt, rồi nhận ra rằng lúc nãy mình hơi thất thố trước mặt con gái.

“Ừm, ba giận rồi.” Mắt cậu ba Dương lóe lên, rồi thừa nhận ngay.

Tài xế: “...”

Anh cảm thấy chủ tịch nhà anh sắp bắt đầu tính kế với công chúa nhỏ rồi.

Anh biết rõ năm tuổi của mình chủ tịch cũng tính kế, chẳng phải rất quá đáng sao?

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ chớp mắt nhìn Dương Tầm Chiêu, khuôn mặt nhỏ càng nghi ngờ hơn.

“Cục cưng biết tại sao ba lại giận không?” Cậu ba Dương nhìn Đường Vũ Kỳ, rồi bắt đầu dụ dỗ từng bước.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ vô thức lắc đầu, tỏ vẻ cô bé thật sự không biết.

Hoặc là cô bé đã loáng thoáng đoán ra không nên biết sẽ tốt hơn.

“Ba sẽ tức giận khi có người đàn ông khác theo đuổi mẹ, hơn nữa ba cũng sẽ rất đau lòng, cục cưng không muốn nhìn thấy ba đau lòng, đúng không?” Giờ trên mặt cậu ba Dương đã hiện rõ ‘vẻ đáng thương’.

“Vâng ạ, con không muốn nhìn thấy ba đau lòng.” Đường Vũ Kỳ vội gật đầu, chắc chắn cô bé không muốn nhìn thấy ba đau lòng.

“Vậy nên sau này có bất kỳ người đàn ông nào muốn theo đuổi mẹ con, thì cục cưng phải gọi cho ba ngay, biết chưa?” Đây mới là mục đích của cậu ba Dương, anh cần phải để cho công chúa nhỏ nhà mình nhớ rõ một điều: “Nếu con gọi điện không tiện thì có thể gửi tin gián điệp cho công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ, nhất định phải để cho cô bé làm tốt công vội gật đầu đồng ý, bởi vì cô bé không muốn làm ba đau lòng.

Hơn nữa cô bé càng muốn cả gia đình mình ở bên nhau, nên cô phải đồng ý với ba.

Ừm, là thế đó!

“Ngoan lắm, cục cưng của ba ngoan quá.” Cậu ba Dương hài lòng, con gái anh thật ngoan, làm anh rất vui vẻ và mãn nguyện.

Mặc dù cậu ba Dương không nỡ rời xa con gái, nhưng anh và cô bé đã bàn giữ bí mật, đồng thời Đường Vũ Kỳ cũng không được rời đi quá lâu, bằng không chắc chắn người nhà họ Đường sẽ lo lắng.

Do đó dù không nỡ đến đâu, Dương Tầm Chiêu cũng phải đưa Đường Vũ Kỳ về nhà.

Lúc cậu ba Dương đưa Đường Vũ Kỳ đến trước cổng lớn nhà họ Đường, Đường Minh Hạo đã về đến nhà rồi, đang ngồi đợi bọn họ.

Nhưng giờ Đường Minh Hạo không bước xuống xe, mà Đường Vũ Kỳ xuống xe, rồi lưu luyến hôn lên mặt cô bé.

Tâm trạng Đường Minh Hạo lại bắt đầu trở nên phức tạp.

Bởi vì trước đó Dương Tầm Chiêu và công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ đã bàn bạc kỹ lưỡng rằng, chuyện hai người gặp mặt phải giữ bí mật, phải giấu Hàn Nhã Thanh.

Nên cậu ba Dương không đích thân đưa Đường Vũ Kỳ vào trong, nhưng sau khi anh nhìn thấy cô bé đi vào Hàn thị xử lý việc công ty, nên không hề hay biết chuyện cục cưng nhà mình đã đi gặp Dương Tầm Chiêu, tất nhiên, cô cũng không biết chuyện con gái yêu của mình đã hoàn toàn bán đứng mình.

Cô càng không biết, con gái yêu nhà mình đã hoàn toàn làm phản, trở thành gián điệp của Dương Tầm Chiêu, cũng sẽ không biết công chúa nhỏ thân thiết nhất của mình lại trở thành gián điệp mặc dù gần đây thư ký Lưu khá bận rộn, nhưng anh vẫn sắp xếp chuyện của Hàn thị một cách ngay ngắn.

Giám đốc Lưu gọi Hàn Nhã Thanh tới đây, chủ yếu là vì cuối tháng phải chốt sổ, anh cảm thấy cần phải để cho tổng giám đốc hiểu rõ tình huống hiện tại của công ty, nhất là tình hình tài chính.

Từ khi cậu ba Dương đầu tư vào Hàn thị, thì nguy cơ của Hàn rất rất tốt, chắc chắn tổng giám đốc sẽ rất vui khi đọc được số liệu này.

Mà nếu tổng giám đốc vui, nói không chừng sẽ ban thưởng cho bọn anh.

Hàn Nhã Thanh hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy lợi nhuận tháng này của Hàn thị, cô biết Dương Tầm Chiêu đã đầu tư rất nhiều tiền vào Hàn thị, cũng biết anh đã cứu sống Hàn thị.

Nhưng không ngờ tình huống hiện tại của Hàn thị lại tốt đến thế.

Bình luận

Truyện đang đọc