CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU



Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh ta thấy Thành thiếu chủ nhà mình bị người khác từ chối như vậy, hơn nữa còn bị phụ nữ từ chối.

Nếu không tận mắt chứng kiến thì quả thực cậu Hàn cũng không thể nào tin nổi!
Với gương mặt này của Thành thiếu chủ nhà anh ta, đừng nói là đích thân mời một cô gái đến gặp mặt mà Thành thiếu chủ nhà anh ta chỉ cần đi qua trước mặt đám con gái thì dù không cần liếc mắt cũng chẳng cần làm bất cứ hành động gì thì cũng có vô số phụ nữ không kìm được mà chạy theo Thành thiếu chủ.
Chắc đây cũng là lần đầu tiên Thành thiếu chủ ngỏ ý mời một người phụ nữ, nào ngờ người ta lại từ chối chứ, cô Đường đúng là có uy lực quá mà.
Thế nhưng nét mặt Thành thiếu chủ lại chẳng có mấy thay đổi, không hề nhận thấy dù chỉ một chút lúng túng, cũng không mảy may tỏ ra khó chịu.

Rõ ràng, Thành thiếu chủ cũng thấy chuyện bị từ chối chẳng có gì to tát.

“Tôi giải quyết tên Trịnh Hùng thay cô, cô mời tôi ăn một bữa cơm cũng hợp lý mà nhỉ?” Chẳng những không thấy lúng túng mà trái lại, Thành thiếu chủ còn mặt dày mày dạn đổi sang một cách nói khác nữa chứ.
Cậu Hàn ngây ra, ngỡ ngàng nhìn Thành thiếu chủ nhà mình.

Hóa ra Thành thiếu chủ lại là người như vậy.
Hàn Nhã Thanh ở đầu dây bên kia cũng ngẩn ra.

Cô không thể ngờ được rằng mình đã từ chối mà Thành thiếu chủ vẫn không chịu bỏ qua, còn thay đổi cách thức, bảo cô mời anh ta sao?
Anh ta nghĩ bản thân đưa ra lời đề nghị bảo cô mời thì cô sẽ khó lòng từ chối anh ta hay sao?
Hàn Nhã Thanh không biết ý của Thành thiếu chủ là gì, cũng không biết được lý do vì sao Thành thiếu chủ cứ khăng khăng muốn gặp cô.

Nếu là trước kia thì còn hiểu được vì họ nghi ngờ chuyện cô là công chúa Quỷ Vực Chi Thành của họ, nhưng hiện tại họ đã tìm lại được công chúa của mình rồi kia mà.
Việc Thành thiếu chủ hẹn gặp mặt cô hoàn toàn không cần thiết.

Anh ta là Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành đấy, Hàn Nhã Thanh không cho rằng anh ta lại là một người rảnh rỗi, nhạt nhẽo đến thế.
Hàn Nhã Thanh biết, Thành thiếu chủ chủ động cất lời hẹn gặp mặt, chắc chắn là vì mục đích nào đó.

Hàn Nhã Thanh không muốn dính dáng quá nhiều đến Quỷ Vực Chi Thành nên thật tình cô chẳng muốn gặp Thành thiếu chủ chút nào.

“Thành thiếu chủ, những gì mà Trịnh Hùng làm trong vụ giả mạo công chúa kia đã đủ để Thành thiếu chủ không bỏ qua cho tên đó rồi.

Vậy nên, việc Thành thiếu chủ xử lý Trịnh Hùng cũng chẳng phải là vì tôi đâu.” Hàn Nhã Thanh không muốn tự dưng phải gánh món nợ tình nghĩa này.

Chuyện mà Trịnh Hùng gây ra cho nhà họ Đường, cô có thể tự mình giải quyết.
Vừa rồi cô hỏi ý định của Thành thiếu chủ, anh ta nói mình sẽ xử lý, vậy thì cô có thể không cần bận tâm, hơn nữa Thành thiếu chủ cũng chẳng phải là vì cô mà làm vậy.

Cô chắc mẩm mình không thể có sức ảnh hưởng tới Thành thiếu chủ lớn đến vậy được.
Dựa vào những gì mà Trịnh Hùng đã làm trong vụ giả mạo công chúa, bên phía Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ không tha cho Trịnh Hùng.

Sớm muộn gì Thành thiếu chủ cũng sẽ phải xử lý tên đó.

Hôm nay, cô gọi đến cho Thành thiếu chủ cũng chỉ vì muốn Thành thiếu chủ nhanh chóng xét xử tên Trịnh Hùng đó, nhằm tránh việc Trịnh Hùng làm bung bét vụ việc của Bùi Dật Duy.

Cô có khả năng rất cao chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ, sau khi nghe thấy cô Đường ở bên kia đầu dây tự mình khẳng định chỗ tóc đó không phải của cô thì cậu Hàn càng chắc chắn về điều này.
Bây giờ Thành thiếu chủ lại hăm dọa công chúa của bọn họ sao?
Thành thiếu chủ không sợ thành chủ biết à?

“Thành thiếu chủ làm vậy là cố tình rồi.” Giọng nói của Hàn Nhã Thanh vương ý cười, nhưng lúc này lại chẳng nghe ra được chút niềm vui nào mà trái lại, còn khiến người ta thấy hơi lành lạnh.
“Cô Đường hiểu như thế cũng được.” Thành thiếu chủ chẳng hề giấu giếm, chuyện này vốn dĩ cũng chẳng cần phải che giấu.

Đều là người thông minh cả, ai mà không rõ cơ chứ?
“Chi bằng Thành thiếu chủ nói thẳng mục đích của mình ra đi.” Hàn Nhã Thanh lại nở nụ cười, lần này sự lạnh lẽo đã giảm đi phần nào.

Thành thiếu chủ này cũng thẳng thắn lắm.
“Mục đích của tôi chỉ là muốn hẹn cô Đường cùng ăn một bữa cơm mà thôi.” Mục đích của Thành thiếu chủ vẫn luôn đơn giản, chỉ có một yêu cầu như thế.
“Vì sao? Thành thiếu chủ cũng phải có lý do nào đó mới muốn gặp mặt tôi chứ? Tôi không biết mình có chỗ nào đặc biệt lại khiến Thành thiếu chủ nhìn với một cặp mắt khác hẳn như thế.” Hàn Nhã Thanh vẫn luôn cảm thấy Thành thiếu chủ này rất kỳ lạ, yêu cầu gặp mặt của anh ta lại càng kỳ lạ hơn.
“Nếu tôi nói là vì tôi mến mộ cô Đường, cô Đường có tin không?” Giọng nói của Thành thiếu chủ mang theo ý cười, không nghe ra được quá nhiều cảm xúc, khiến người ta chẳng biết là thật hay giả.
“Tôi đề nghị Thành thiếu chủ đổi sang một lý do nào khác.” Khóe môi Hàn Nhã Thanh giật giật, mến mộ cô?
Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành mến mộ cô ư?
Xưa giờ Hàn Nhã Thanh vẫn luôn là người tự tin, nhưng cô cũng chưa bao giờ nghĩ ra chuyện Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành sẽ mến mộ mình cả..


Bình luận

Truyện đang đọc