CÔ VỢ THẦN BÍ MUỐN CHẠY ĐÂU

CHƯƠNG 1817

“Hàn Nhã Thanh!” Dương Tầm Chiêu tức không chịu được, lẽ nào cô muốn anh cưới người phụ nữ khác sao?

“Đừng có mơ! Ngoài em ra, anh sẽ không cưới người phụ nữ nào khác hết. Em cũng đừng có mong cưới được người đàn ông khác.” Dương Tầm Chiêu trầm mặt nói, bọn họ là một, bọn họ vốn dĩ nên là một, cho nên Hàn Nhã Thanh đừng hòng trốn thoát.

“Nhưng lúc về nhà, Vũ Kỳ nói rằng con bé là công chúa nhỏ của Quỷ Vực Chi Thành đó.” Hàn Nhã Thanh bất đắc dĩ cất lời, đẩy trách nhiệm lên người Vũ Kỳ. Nhưng cũng phải thôi, nếu không vì Vũ Kỳ thì đương nhiên cô sẽ không có quan hệ với Quỷ Vực Chi Thành rồi.

Dương Tầm Chiêu cả người ngơ ngác, có ý gì vậy? Cái gì mà Đường Vũ Kỳ là công chúa nhỏ của Quỷ Vực Chi Thành? Đợi đã, anh và Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn không thể có quan hệ được, cho nên, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, là Nhã Thanh ư? Cho nên… đây là nguyên nhân Hàn Nhã Thanh hỏi vậy sao?

Lẽ ra đây nên là điều quan trọng nhất của vấn đề, nhưng Dương Tầm Chiêu không hề để ý, anh trực tiếp “ép hỏi” Hàn Nhã Thanh vấn đề khác: “Cho nên, ban nãy ý của em là, em là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, em nhất định phải cưới anh, phải không?” Dương Tầm Chiêu nói mãi rồi khóe miệng cũng cong lên. Hàn Nhã Thanh đã bày tỏ tình cảm cô dành cho anh rồi, nhưng nói là muốn cưới anh thì vẫn rất ít, bây giờ ấy mà… có phải anh có thể cho rằng Hàn Nhã Thanh muốn cưới anh, thậm chí là muốn ép hôn không? Anh cầu còn không được đây này.

Hàn Nhã Thanh nhìn thẳng vào mắt Dương Tầm Chiêu, sao điểm chú ý của người này lại khác người khác thế. Lẽ nào không phải kinh ngạc trước thân phận công chúa Quỷ Vực Chi Thành của cô sao?

Không ngờ lại nghĩ rằng cô vội vã muốn cưới anh, mà thôi được rồi, đây đúng thật là chuyện mà Dương Tầm Chiêu sẽ làm. Cho dù bất đắc dĩ, nhưng Hàn Nhã Thanh vẫn hiểu Dương Tầm Chiêu, chỉ cảm thấy bản thân sai lầm rồi.

Đáng tiếc, lần này cô không trả lời ngay mà cất lời trêu ghẹo: “Nhưng mà em đã quay về đâu, chưa chắc em đã là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành mà.”

Dương Tầm Chiêu nghi hoặc không hiểu, cho nên hôm nay Nhã Thanh đợi anh về là vì chuyện này đúng không. Quỷ Vực Chi Thành, bốn chữ này không thể khiến người khác bỏ qua, tình hình bây giờ lại càng không thể tùy tiện. Dương Tầm Chiêu hiểu rõ trong lòng, nếu như Hàn Nhã Thanh là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, cho dù cô có muốn hay không thì đều phải quay về Quỷ Vực Chi Thành. Dù sao thì Trương Minh Hoàng cũng chỉ có một đứa con gái, không thể không quan tâm được.

Nếu như Hàn Nhã Thanh thực sự không muốn về, trừ khi là Trương Minh Hoàng nói Hàn Nhã Thanh không phải con gái của ông ta. Thế nhưng sao có thể được? Trương Minh Hoàng không thể làm như vậy.

“Vậy là em đang băn khoăn không biết có nên nhận lại ba con với thành chủ Quỷ Vực Chi Thành rồi quay về Quỷ Vực Chi Thành hay không à?” Dương Tầm Chiêu suy nghĩ một lát mới hỏi Hàn Nhã Thanh.

“Phải.” Hàn Nhã Thanh không hề che giấu mà cất lời, Dương Tầm Chiêu hỏi thẳng điều mà Hàn Nhã Thanh băn khoăn nhất. Thực ra cô rất có thiện cảm với Trương Minh Hoàng, từ lần gặp đầu tiên đã có cảm giác thân cận, như thể cô có thể hiểu được tất cả những gì mà ông làm. Thậm chí còn có cảm giác rất hiểu ông, đây là cảm giác mà cô không có với người khác. Bây giờ sau khi Hàn Nhã Thanh biết Trương Minh Hoàng là ba mình, không thể không cảm khái rằng, quan hệ huyết thông đúng thật là một thứ kỳ diệu, cảm giác mà cô dành cho Trương Minh Hoàng vẫn chỉ là duy nhất.

“Em ghét ông ấy sao?” Dương Tầm Chiêu hỏi, bây giờ anh mới thấy kinh ngạc, không ngờ rằng Hàn Nhã Thanh lại là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành. Thân phận của cô càng ngày càng khiến người khác tò mò, nhưng cũng may, người này là người yêu của anh, là vợ của anh, còn là mẹ của các con anh nữa.

Dương Tầm Chiêu cứ nghĩ đến Hàn Nhã Thanh có thể ở bên anh cả đời là trong lòng lại cảm thấy ấm áp.

“Không ghét.” Hàn Nhã Thanh thành thật trả lời, nếu như không mang theo sự oán hận từng có trước đây, cô chắc chắn có cảm giác thân thiết với Trương Minh Hoàng, sao có thể có chán ghét được?

“Vậy thì nhận lại nhau thôi.” Dương Tầm Chiêu rất bình tĩnh, mặc dù bây giờ đang đưa ra phương án tham khảo cho Hàn Nhã Thanh, nhưng thực sự đây cũng đã là một quyết định.

“Vì sao?” Hàn Nhã Thanh tò mò, Dương Tầm Chiêu không hề để ý gì tới thân phận của cô, anh cũng biết rõ sức ảnh hưởng tuyệt đối của mình trong lòng cô, sẽ không nói chắc chắn như vậy. Nhưng lần này, có cảm giác Dương Tầm Chiêu rất dứt khoát.

“Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành chỉ có một người con gái là em, cho dù ông ấy tôn trọng quyết định của em, không bảo em về, nhưng Quỷ Vực Chi Thành nhiều người như vậy, họ sẽ không để ý sao? Em là con gái của thành chủ mà lại không ở Quỷ Vực Chi Thành, việc này sẽ trở thành một sự đe dọa lớn đối với những người có ý đồ bất chính. Bọn họ sẽ không buông tha cho em, chỉ sợ là sẽ có âm mưu này nối tiếp âm mưu khác. Nếu như vậy, thì chẳng bằng về luôn đi? Về huyết thống, em mới là chủ nhân thực sự của Quỷ Vực Chi Thành.”

Thực ra anh không để ý thân phận của Hàn Nhã Thanh, nhưng ngoài Quỷ Vực Chi Thành ra, những lĩnh vực và khu vực mà anh tham gia vào thực sự quá rộng.

Bình luận

Truyện đang đọc