Chương 1074:
“Di!”
Tiểu Nhan hung hãng gật đầu, dùng sức căn rằng: “Đương nhiên phải đi!”
Sợ hãi cũng phải đi, Minh Thư nói rất đúng, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm có một.
Hai người ở chung đó!
Nghĩ lại đã cảm thấy kích động, vừa rồi nhất định là đầu óc của cô ấy bị lừa đá cho nên mới nghĩ không dám đi muốn cự tuyệt, bây giờ suy nghĩ một chút. Cho dù lát nữa Hàn Thanh có trách tội mình, cô ấy nhất định sẽ không hối hận.
“Nhưng cậu đợi tớ một chút, bây giờ chưa đi được, tớ phải trang điểm, thay quần áo cái đã.”
Bởi vì nam thần ở đây, cho nên tính cách vô cùng tùy ý của cô ấy lúc này mới ý thức được quần áo trên người mình rất bình thường, hơn nữa còn là phối hợp lung tung.
Hàn Minh Thư nhìn thoáng qua đồng hồ: “Được, vậy cậu nhanh một chút, nếu như lát nữa anh tớ chờ quá lâu rồi tự mình đi ra ngoài trước, tớ không ngăn được đầu đấy.”
“Nhất định!”
Tiểu Nhan nhanh nhảu mở túi hành lý của mình ra sau đó thay quần áo.
Hàn Minh Thư đứng ở bên ngoài chờ cô ấy không quá mười phút, Tiểu Nhan đã đi ra, thời điểm Hàn Minh Thư nhìn thấy cô ấy liền trừng to måt.
“Cậu…
Không lầm chứ?”
Tiểu Nhan mấp máy môi: “Tớ không có quần áo gì dễ nhìn, cho nên “
Hàn Minh Thư không còn gì để nói: “Cậu có biết thời tiết ở đây lạnh cỡ nào không? Cậu mặc như vầy đi ra ngoài, là muốn…
Chết cóng hả??”
Miệng của cô độc một chút, Tiểu Nhan thay mình tranh luận: “Đương nhiên là tớ biết thời tiết rất lạnh, thế nhưng cậu cũng biết loại cơ hội đơn độc ở chung này rất khó có được, bây giờ tớ phải thể hiện ra ưu thế của mình trước mặt anh trai cậu chứ, nếu như mặc quần áo như quả cầu giống cậu, anh trai cậu càng thêm không có hứng thú với tớ.”
Hàn Minh Thư: “Cậu thật sự nghĩ kỹ rồi hả? Có thể sẽ bị cảm lạnh, khả năng còn bị phát sốt nữa đó.”
Nói đến đây, Hàn Minh Thư nhăn lại đôi mi thanh tú: “Không được, tớ không thể để cậu mặc ít như vậy ra ngoài, cậu ở đây chờ tớ một chút, tớ đi lấy áo khoác cho cậu.”
“Không cần đâu!” Tiểu Nhan gọi cô: “Cầu xin cậu đấy Minh Thư, để cho tớ như vậy ra ngoài đi, tớ đã dán miếng giữ nhiệt trên người rồi, sẽ không lạnh đâu.”
Hàn Minh Thư: “… Cuối cùng, Hàn Minh Thư cũng không ngăn cản cô ấy.
Chỉ là chờ sau khi Tiểu Nhan rời đi, cô đi vào căn phòng, nhìn thấy túi hành lý bị Tiểu Nhan đào bởi vô cùng lộn xộn liền ngẩn người.
Tâm trạng khi thích một người…
Chính là như vậy sao?
Nhìn thấy bạn tốt của mình vì một người đàn ông mà đánh mất đi bản thân mình, Hàn Minh Thư không thể không oán hận và bất bình thay cô ấy.
Hàn Minh Thư nặng nề thở dài.
Nếu như có thể, cô thật hi vọng Tiểu Nhan sẽ khôn thích Hàn Thanh.
Thích ai cũng có thể, nhưng tại sao lại đi thích Hàn Thanh chứ?
Lúc trước thư ký Tô cũng thích anh trai nhiều năm như vậy, luôn bầu bạn bên cạnh anh ta, chính là hi vọng có thể lâu ngày sinh tình, thế nhưng sau đó thì sao? Rốt cục bị người nhà thúc giục không thể kéo dài được nữa.
Hiện tại thế nào? Đổi thành Tiểu Nhan.
Cô ấy phải chịu đựng bao lâu? Cũng không thể giống như Tô Cửu, nhịn đến không chịu đựng được nữa sao?
Anh trai của cô.
Thật là khiến cho người khác đau đầu, làm sao cảm giác lại giống như động vật máu lạnh vô tình vô dục vậy?
Nói anh ta là động vật máu lạnh, nhưng lại hết lần này tới lần khác đối xử tốt với người em gái như cô, thật là khó mà suy nghĩ.