Lúc này mặc dù son môi của Giang Tiểu Bạch đã trôi hết nhưng bờ môi của cô vẫn đỏ tươi như cũ, loại màu sắc này không giống với màu son môi nhìn quá tươi đẹp, làm cho người ta nhìn thấy rất muốn…
Tiêu Túc hít sâu xoa dịu sự bồn chồn trong lòng khẽ nói: “Lát nữa lúc xuống xe tìm chuyên gia trang điểm tới tô son lại cho em”
Không thể để cô cứ như vậy đi gặp người khác, hiện trường có không biết bao nhiêu là đàn ông, Tiêu Túc có tính chiếm hữu nên không muốn để người đàn ông khác nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của Giang Tiểu Bạch.
Thậm chí anh còn muốn giấu cô đi, đám cưới và những chuyện khác để người khác xem.
Người phụ nữ của anh ăn mặc đẹp như vậy tại sao phải để cho những người kia nhìn chứ?.
Truyện Cổ Đại
Cho nên lúc chuẩn bị xuống xe Giang Tiểu Bạch muốn gọi chuyên gia trang điểm tới tô lại son cho cô, cô vừa mới muốn mở cửa xe thì vòng eo đã bị Tiêu Túc ôm chặt sau đó kéo ngược trở về.
“Sao vậy?”
Tiêu Túc nhìn màu môi của cô còn có trang điểm trên khuôn mặt ngày hôm nay với ánh mắt thâm trâm: “Em tìm chuyên gia trang điểm ở đâu vậy?”
“A? Mẹ anh tìm đó, mẹ anh nói rằng chuyên gia trang điểm này có kỹ thuật tốt nên có rất nhiều người tìm cô ấy”
Trong mắt Tiêu Túc hiện lên cảm xúc không biết là gì, Giang Tiểu Bạch không hiểu phản ứng lại: “Sao vậy?
Không đẹp sao?”
“Không phải” Tiêu Túc lắc đầu, quá đẹp, đẹp đến nỗi không chịu được, nhưng mà Tiêu Túc không nói những lời này ra mà chỉ uốn nắn cô: “Sau hôm nay không phải là mẹ anh nữa mà là mẹ chúng ta.”
Giang Tiểu Bạch hơi sửng sốt một lát sau cười đi tới nhẹ nhàng chạm vào đầu Tiêu Túc.
“Được rồi, là mẹ của chúng ta, vừa rồi em nói sai, em vẫn chưa thể quen ngay được.”
Cô lúng túng lè lưỡi với Tiêu Túc.
Tiêu Túc thấy vậy thì đôi mắt càng trở nên sâu hơn, anh kéo cô qua cúi đầu.
Mấy phút sau cửa sổ xe bị gõ vang.
“Này, chúng ta còn phải xuống xe đấy, lát nữa đám cưới sẽ bắt đầu”
Lúc này Giang Tiểu Bạch mới đẩy Tiêu Túc ra thở gấp, khuôn mặt trắng bệch ngượng ngùng trở nên đỏ bừng sau đó cô xoa miệng của mình, khẽ ho giả bộ như không sao bước xuống xe.
Đương nhiên trước khi xuống xe cô còn hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tiêu Túc.
Sau khi xuống xe chuyên gia trang điểm đứng ở cách đó không xa nhìn thấy Giang Tiểu Bạch đi tới, vốn dĩ trên mặt vẫn còn nở nụ cười nhưng sau khi nhìn thấy Giang Tiểu Bạch thì trực tiếp hóa đá.
Một lát sau cô ấy kêu lên: “Ôi, sao môi của cô lại trở nên như thế này?”
Giang Tiểu Bạch: “……”
Lúc tất cả mọi người nhìn sang Giang Tiểu Bạch nóng nảy đến mức muốn đào một cái lỗ để chui vào.
Chuyên gia trang điểm xông tới: “Nào, để tôi tô son lại cho cô”
A, cô không muốn nói chuyện.
Sau đó đi vào trong hậu trường để chuẩn bị, Tiểu Nhan dẫn theo Hàn Thanh tới chúc phúc cô, Giang Tiểu Bạch lôi kéo cô ấy nói chuyện một lúc.
Đợi sau khi họ rời đi Hứa Nghệ Phỉ dựa vào trên người Giang Tiểu Bạch u oán nói: “Người đàn ông vừa rồi nhìn rất đẹp trai, đáng tiếc anh ấy đã là chồng của người khác”
Nghe vậy Giang Tiểu Bạch hơi sửng sốt: “Cậu nói chồng của Tiểu Nhan sao?”
“Nếu không thì ai chứ? Chẳng lẽ chồng của cậu sao?”
“Mẹ kiếp!” Giang Tiểu Bạch nghe xong những lời này thì cảm thấy không hài lòng, lập tức nói chuyện giúp Tiêu Túc: “Chồng mình kém anh ấy chỗ nào chứ? Chồng mình đẹp gấp trăm lần anh ấy! Không! Gấp mười nghìn lần”
Hứa Nghệ Phỉ cười ha ha: “Sau này cậu có thể viết bản thảo dựa vào kiểu đàn ông kia, nói không chừng còn có thể bán được rất chạy”
“Ha ha” Giang Tiểu Bạch cũng cười giễu: “Cậu đừng tưởng rằng cậu là biên tập của tớ thì tớ sẽ không làm gì được cậu, nếu như cậu còn ghét bỏ chồng tớ như vậy thì lần sau mình sẽ viết nam chính ác bá cường hào đấy”.