TỔNG GIÁM ĐỐC BẠC TỶ KHÔNG DỄ CHỌC

Chương 953:

 

Lúc mới ngủ dậy cô không có cảm giác mãnh liệt như vậy, nhưng bây giờ càng đi càng cảm thấy vô lực, không như đã đụng vào vết thương.

 

Trong lòng Hàn Minh Thư sợ hãi, chỉ có thể vừa đi chậm vừa gọi xe.

 

Sau khi xe taxi đưa cô đến bệnh viện, Hàn Minh Thư vừa xuống xe, Tổng An đã tiến lên đỡ cô: “Cháu không sao chứ?”

 

Hàn Minh Thư lắc đầu, đi về phải trước hai bước nhưng lại suýt nữa ngã lộn cổ xuống đất, may là Tổng An nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô.

 

Cảnh tượng vừa nãy khiến cho trái tim Tống An suýt nữa bay ra ngoài, phải biết bây giờ Hàn Minh Thư là một người phụ nữ mang thai, nếu như quả thực té ngã, đến lúc đó xảy ra chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng, vậy thì người dì là bà ấy thực sự khó tránh khỏi tội lỗi.

 

“Tại sao lại không chú ý như vậy?”

 

Tống An bắt đắc dĩ nhìn cô một cái, trong mắt mang theo sự trách móc nặng nề,

 

Trong lòng Hàn Minh Thư rất xấu hổ, cô vốn không muốn nói chuyện này với dì Tống, dù sao thì cô cũng có chút xấu hổ khi nói về loại chuyện này.

 

Nhưng tình huống bây giờ lại không thể không nói cho bà ấy biết.

 

Bây giờ cô bị bà ấy trách cứ như thế, Hàn Minh Thư cũng không dám mạnh miệng, chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Xin lỗi dì Tống, vừa nãy cháu…. Có chút không tập chung.

 

Thấy cô cụp mắt xin lỗi, dì Tống mới nhận ra mình hơi quả lời, bà ấy ho nhẹ một tiếng thay đổi thái độ: “Không sao, dì cũng không phải có ý trách mắng cháu, chẳng qua vừa nãy nhìn thấy cháu suýt nữa ngã xuống cho nên hơi nóng lòng mà thôi.”

 

Sau đó dì Tống dẫn Hàn Minh Thư đi vào trong bệnh viện.

 

Lúc đi đường, bởi vì Hàn Minh Thư phải chịu đựng cơn đau cho nên đi hơi chậm một chút, Tổng An cũng chú ý đến dáng đi quái dị của cô, bờ môi bà ấy giật giật muốn nói cái gì đó nhưng cuối cùng vẫn nhận xuống.

 

Bỏ đi, dù sao thì chuyện cũng thành ra như vậy rồi, bà ấy có nói thêm cái gì nữa thì cũng vô dụng. Chờ có kết quả kiểm tra rồi lại nói,

 

Bởi vì họ tới bệnh viện từ rất sớm cho nên không cần phải xếp hàng khi lấy số, sau đó trực tiếp đi tìm bác sĩ kiểm tra.

 

Toàn bộ quá trình Tống An đều đi theo cô, sau khi có kết quả kiểm tra xong, bác sĩ nhíu mày nhìn cô: “Thai nhi này của cô chưa đầy ba tháng, tại sao cô lại không cần thận như vậy?”

 

Hàn Minh Thư lúng túng cắn môi dưới, Tổng An ở bên cạnh thản nhiên lên tiếng thay cô: “Lần này là tình huống đặc biệt.

 

“Có thể có cái tình huống đặc biệt nào thành như vẫy? Cho dù có không thể nhịn được thì cũng không thể thành cái dạng này? Có dấu hiệu sinh non.”

 

Nghe vậy, sắc mặt Hàn Minh Thư tái đi, suýt chút nữa đứng không vững, may mắn Tống An đưa tay đỡ lấy cô, bằng không cô nhất định đã ngã bệt ra phải sau.

 

Nghe bác sĩ nhíu mày, Tổng An không nhịn được nhíu mày: “Bác sĩ, sau này tình huống này sẽ không xảy ra nữa, con bé cũng không rõ là mình mang thai, không phải sau khi phát hiện có chỗ không ổn thì lập tức đến bệnh viện hay sao?”

 

Bác sĩ cũng bất đắc dĩ lắc đầu, thấy Hàn Minh Thư vẫn luôn không nói lời nào, sau khi nghe thấy có dấu hiệu sinh non thì về mặt tái nhợt đi thì có chút yêu thường có, chỉ có thể nói: “Chỉ là có dấu hiệu sinh non mà thôi, không đến mức sinh non, điều trị tốt một chút là có thể thuận lợi sinh ra, chỉ là…”

 

Ánh mắt của bác sĩ dừng lại trên người Hàn Minh Thư, nói: “Mọi chuyện phải chú ý, không thể để bị kinh sợ, tình huống như vậy tuyệt đối không được để xảy ra một lần nữa.”

 

Nói xong, bác sĩ lại nói tiếp: “Nằm viện điều dưỡng một thời gian đi.”

 

“Nằm viện?”

 

Hàn Minh Thư lập tức lắc đầu: “Không được, tôi không thể ở bệnh viện được.”

 

Nghe vậy, bác sĩ nheo mắt nhìn cô, Tống An lập tức nói: “Là như thế này, tình huống trong nhà của tôi tương đối phức tạp, tạm thời không thể ở trong bệnh viện được, không biết bác sĩ có biện pháp nào khác không?”

 

Bệnh nhân không phối hợp, bác sĩ cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, cuối cùng cũng chỉ có thể nói: “Vậy thì dường thai đi, sau đó trở về nhà nên nằm trên giường nghỉ ngơi nhiều, đến kiểm tra định kỳ, nếu xuất hiện tình huống gì bất thường thì lập tức tới bệnh viện Hàn Minh Thư khẽ gật đầu tiếp nhận phương thức xử lý này.

 

“Cảm ơn bác sĩ

 

Lúc đi ra khỏi bệnh viện thì trời không còn sớm nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc