Chương 1811:
Dù gì thì ngay cả Tô Cửu cũng không nhìn ra Hứa Yến Uyển là loại nào.
“Tiểu Nhan.”
Tiểu Nhan đang sắp xếp lại đồ, nghe Tô Cửu gọi mình liền ừm một tiếng rồi quay lại nhìn cô ta: “Sao thế thư ký Tô?”
Dáng vẻ đơn thuần của đối phương khiến cho lời nhắc nhở của Tô Cửu nghẹn lại ở họng, không nhịn được lại nuốt xuống.
Lỡ như là do cô ta nghĩ nhiều thôi thì sao?
“Thư kí Tô?”
Thấy cô ta lâu rồi vẫn chưa trả lời, Tiểu Nhan đổi một câu khác, Tô Cửu bình thường lại, thấy cô ấy nhìnmình với ánh mắt tò mò.
“Chị sao thế?”
“Không sao. Cuối cùng Tô Cửu vẫn nuốt những lời đó xuống, dù gì thì Hứa Yến Uyển vẫn làm gì, cho dù cô ta có là người đến sau, nhưng yêu là tự do của mỗi người, nếu cô ta thích Hàn Thanh nhưng lại chỉ giữ ở trong lòng không thể hiện ra, vậy Tô Cửu cũng không có quyền gì can thiệp vào.
Nên đối phương không nói ra mà cô ta lại đi nói với Tiểu Nhan những lời không nên nói, đến lúc đó hại cô ấy bị người khác hiểu nhầm thì sao?
Nghĩ như vậy, Tô Cửu sửa lại lời của mình: “Thì hỏi em khi nào kết hôn với Hàn Tổng của chúng tôi?”
Tiểu Nhan không ngờ rằng Tô Cửu lại hỏi câu hỏi như vậy, mặt liền đỏ lên.
“Thư ký Tô, sao chị toàn hỏi những câu như vậy không thế?”
“Thì sao? Hai người ở bên nhau còn không cho người khác hỏi những câu như vậy sao? Ở bên nhau lâu như vậy rồi, hơn nữa…”
Tô Cửu đụng vào cánh tay của Tiểu Nhan, hạ thấp giọng nói: “Trước đây bên cạnh Hàn Thanh chưa từng có người phụ nữ nào, giống như một người cấm dục vậy, có một thời gian chị còn nghĩ thằng bé này thích con trai nữa, nhưng sau này em đã đập tan suy nghĩ của chị, vì vậy…
Cô ta cười xảo trá, thân thiết kéo tay của Tiểu Nhan, híp mắt nói: “Em hãy thỏa mãn cho chị đi, nói cho chị biết, rốt cuộc hai người đã ngủ với nhau chưa?”
Tiểu Nhan: “…”
Cô mím chiếc môi đỏ của mình, nhỏ giọng nói: “Chị hỏi thẳng thật đấy.”
Nói xong, mặt của Tiểu Nhan không thể đỏ hơn.
Tô Cửu hơi híp mắt lại: “Nhìn mặt em đỏ như vậy, xem ra hai người thật sự….
“Um.”
Tô Cửu còn chưa có cơ hội nói hết về sau đã bị Tiểu Nhan dùng tay bịt miệng lại.
Tô Cửu nhìn cô cười, mặt của Tiểu Nhan đỏ như trái táo vậy.
“Thư ký Tô, em xin chị đừng nói nữa mà.”
Trước ánh mắt cầu xin của cô, Tô Cửu gật gật đầu, lúc này Tiểu Nhan mới thả tay ra, nhưng vừa thả tay ra Tô Cửu liền cười nói: “Xem ra chị đã đoán đúng tám chín phần rồi.”
“Thư ký Tô!”
“Được rồi được rồi, chị không nói nữa được chưa? Đúng rồi, hôm nay Hứa Yến Uyển xuất viện phải không?”
“Vâng.”
Tiểu Nhan gật đầu: “Cô ta cũng không muốn ở lại thêm nữa mà muốn đến công ty đi làm.”
“Em có biết cô ta đi làm ở công ty không?”
“Biết chứ, Hàn Thanh kể cho em rất nhiều về chuyện của cô ta.”
Nói đến đây, Tiểu Nhan thương xót nói: “Một mình cô ta cũng khổ lắm, nhưng mà em và cô ta đã kết bạn facebook rồi, hy vọng sau này có thể làm bạn.”
Đó dù gì cũng là người mà Hàn Thanh quen từ nhỏ, hơn nữa từ trong lời của Hàn Thanh Tiểu Nhan có thể nghe ra được tình bạn nhà họ Hứa và nhà họ Hàn khá sâu sắc, mà anh ấy còn đối xử rất tốt với người nhà họ Hứa nữa.