Chương 932:
“Chuyện này tôi cũng không rõ lắm.”
Uất Trì Thần: “Ông phải người ra ngoài tìm cùng đi, một cô gái… nếu mất tích sẽ không phải chuyên tốt lành gì.”
Ông ngoại của Uất Trì Thần và nhà Đoan Mộc củng pháu phải người đi tìm Đoan Mộc Tuyết.
Nhưng mà Hàn Minh Thư không hề biết rằng, đang có một chuyện quan trọng hơi nữa đang chờ đợi cô.
Chính cô của Dạ Âu Thần đã suy nghĩ kỹ và sắp quay về.
Lúc Hàn Minh Thư đi ăn cơm trưa, có nói điện thoại với bà ấy, nghe thấy bà ấy trả lời rằng sắp quay về mà có chút kinh ngạc.
Cô còn tưởng rằng sau một thời gian dài suy nghĩ như vậy, Tổng An sẽ không đồng ý quay lại mà giúp cô đầu, không ngờ được là bà ấy lại đồng ý.
Sau đó Hàn Minh Thư kể sơ qua về những chuyện gần đây, và tình hình trước mắt cho Tống An nghe, Tổng An nghe xong liên yên lặng một hồi lâu, sau đó nói: “Lúc nào dì đi đến sân bay, cháu đưa nó đến gặp di.”
Nghe lời này Hàn Minh Thư liền bối rồi: “Dì Tổng, bây giờ anh ấy không nhớ được dì, dì muốn nói sự thật cho anh ay sao? Cháu “Tấm lòng của cháu di hiểu được, cháu cứ yên tâm đi, tạm thời dì sẽ không nói chân tưởng với nó, nhưng dì là cô của nó, dì muốn gặp nó trước, xem xem bây giờ nó thành bộ dạng gì tối.”
Tổng An nhất định sẽ không hại Uất Trì Thần, điều này Hàn Minh Thư vô cùng rõ ràng, vì vậy cô rất nhanh đã đồng ý.
Bảo Dạ Âu Thần cùng mình đi đến sân bay đón người, hẳn là không phải là việc gì khó khăn.
Vấn đề là không biết Dạ Âu Thần có nhận ra cô của anh hay không, dù sao Tổng An tên thật là Uất Trì Tâm, lỡ như người nhà Uất Trì đã nói về người này cho anh biết rồi thì sao?
Hàn Minh Thư cắn môi, bắt đầu cảm thấy điều này thất rối rắm.
Nghĩ cả buổi, Hàn Minh Thư lại cảm thấy bản thân là lo bỏ trắng răng rồi, vì vậy lại nghiêm túc làm việc, đợi lát nữa tan làm thì bảo Dạ Âu Thần đi đón Tổng An cùng mình là được rồi.
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh đã đến thời gian tan làm, lúc Hàn Minh Thư thu dọn tài liệu, chị Lâm không nhịn được mà đi qua hỏi GỖ.
“Gần đây em đều tan làm với tổng giám đốc sao?” Nghe thấy vậy, Hàn Minh Thư ngày ra một lát, cuối cùng cũng gật đầu,
Chị Lâm lộ ra vẻ tưới cười thần bị “Được đấy nha, phát triển rất nhanh đấy, đừng có nói là hai người đã sống chung rồi nhớ
Đối với chị Lâm, Hàn Minh Thư cũng không muốn giấu giếm cô ấy, dù sao ngày hôm đó thái độ của cô ấy với Đoan Mộc Tuyết cũng rất rõ ràng, liếc một cái liền nhìn ra được cô ấy không phải là kiểu người nịnh bợ, mà là cũng không thích người được người khác chống lung.
Cô ấy cũng biết được chuyện của bản thân và Dạ Âu Thần lâu như vậy rồi, nhưng không tiết lộ một chút thông tin nào ra ngoài.
Thậm chí Hàn Minh Thư còn cảm thấy rằng, cho dù cô nói là bản thân sắp kết hôn với Dạ Âu Thần rồi thì chị Lâm sẽ không nói gì sau lưng cô.
Nghĩ đến đây, Hàn Minh Thư liền nghiêng nghiêng đầu, nhẹ giọng nói: “Cũng không tính là sống chung
Chị Lâm: “… Chi hiểu rồi.”
Cô đã nói như vậy, chứng tỏ là thực sự sống chung rồi.
Chị Lâm ríu rít nói: “Chị thực sự không ngờ được đầy, lực tổng giám đốc mới vừa nhận chức, chị có thay anh ấy không thèm để ai vào mắt, tránh phụ nữ như tránh rắn rết, chỉ còn tưởng không ai lọt được vào mắt anh ấy, có thể cả đời này anh ấy sẽ lẻ loi, không ngờ toi…”
Cô ấy tám chuyện vài câu, sau đó nhìn lên đồng hồ không sớm nữa, liền không hàn huyện với Hàn Minh Thư nữa, thu dọn đồ đạc để đi về trước.
Hàn Minh Thư nghĩ một lát, cũng thu dọn đi ra khỏi phòng. đạc rồi
Trước khi đi cô nhìn qua phòng làm việc Dạ Âu Thần một chút, sau đó lấy điện thoại ra liếc qua,
Có tin tức Tổng An gửi cho cô, nói có thể vào bảy giờ tối nay bà ấy sẽ đến.
Bảy giờ…
Hàn Minh Thư nghĩ như vậy, liền cầm điện thoại đi xuống tầng.