TỔNG GIÁM ĐỐC BẠC TỶ KHÔNG DỄ CHỌC

Chương 1083:

 

Chẳng lẽ là Hàn Thanh trở về tìm cô ấy sao?

 

Sau khi ngẩng đầu lại thấy được Tiêu Túc nhíu mày đứng trước mặt của cô ấy.

 

Tiêu Túc nhìn thấy nước mắt trên khuôn mặt của cô ấy, lông mày nhíu càng sâu.

 

“Tiêu Túc?”

 

Tiểu Nhan nhìn thấy cậu ta, tự giễu nở nụ cười.

 

Trong một chiếc xe màu đen cách đó không xa, Đậu Nành ghé vào bên cửa sổ, bàn tay nhỏ béo ị chống trên cửa kính xe, nhìn chăm chăm vào cặp đổi bên ngoài kìa.”

 

“Ba, chú Tiêu xuống dưới tìm dì Tiểu Nhan rồi Nghe vậy, ánh mắt của Dạ Âu Thần không có chút rung động nào liếc ra bên ngoài, anh đã biết Tiêu Túc là người nào, mà cô gái kia…

 

Hẳn là bạn tốt của Minh Thư.

 

Về phần quan hệ của cô ấy và Tiêu Túc là như thế nào, cũng không cần biết.

 

Nghĩ tới đây, Dạ Âu Thần nhàn nhạt mở miệng nói: “Cái này có gì đáng xem? Không phải đói bụng sao? Đi ăn cơm trước.”

 

Sau khi cho thằng nhóc này ăn no, anh liền trở về tìm Minh Thư.

 

Đáng tiếc lòng hiếu kỳ của cậu bé mạnh, còn ghé vào trên cửa sổ nhìn chăm châm, dáng vẻ bát quái khiển Dạ Âu Thần cũng không có cách nào: “Còn nhìn?”

 

“Ba, ba nói xem có phải là nói chú Tiêu thích dì Tiểu Nhan không?”

 

Dạ Âu Thần: “

 

“Dì Tiểu Nhan có thích chú Tiêu không nhỉ?”

 

“Loại vấn đề nhàm chán này, con có thể tự mình đi hỏi dì Tiểu Nhan của con.”

 

Đậu Nành: ““

 

Sau khi cậu bé yên tĩnh một lát, bỗng nhiên nặng nề hừ một tiếng, sau đó quay đầu hung hãng trừng mắt với Dạ Âu Thần một chút, hung ác nói: “Ba đúng là một người không có tình thú gì cả, trách không được ba làm tổn thương trái tim của mẹ.”

 

Nghe vậy, Dạ Âu Thần có chút đau đầu. Cái này……

 

Làm sao lại nhắc đến chuyện của anh và Minh Thư rồi?

 

Hiện tại trong đầu anh đều liên quan tới việc làm sao để khôi phục ký ức, còn lại chính là Minh Thư và thằng nhóc trước mặt này, nơi nào dư thừa tâm trạng và suy nghĩ đi quản cảm xúc của những người khác chứ?

 

“Ba xấu lắm, con muốn chờ chủ Tiêu cùng đi ăn cơm!”

 

Nói xong, Đậu Nành liền muốn mở cửa xuống xe, kết quả lại bị động tác của Dạ Âu Thần cản lại.

 

“Bây giờ con xuống dưới không phải là quấy rầy bọn họ sao?”

 

Đậu Nành: “Á?”

 

“Một khi thật sự bị con nói trúng, con chắc chắn rằng bây giờ xuống dưới là chuyện tốt ư?”

 

Đậu Nành nghiêng đầu, cẩn thận suy nghĩ một chút, đột nhiên cảm giác được Dạ Âu Thần nói rất có lý.

 

Hù!

 

Lúc này cậu bé mới thu tay nhỏ lại, cong môi tỏ vẻ không thoải mái.

 

Vừa rồi dáng vẻ của dì Tiểu Nhạn trông rất thương tâm.

 

Dưới tình huống bình thường dì Tiểu Nhan sẽ không khóc giống như vậy, đột nhiên cô ấy lại giống như một người thất hồn lạc phách đi ngoài đường rơi nước mắt, nhất định là đã gặp phải chuyện gì.

 

Thế nhưng bác Hàn Thanh của cậu bé lại không có ở nơi này.

 

Còn có chuyện gì có thể khiến dì Tiểu Nhan liều lĩnh rơi nước mắt như vậy?

 

Đậu Nành không nghĩ ra, bây giờ có Dạ Âu Thần ở bên cạnh nên không thể tìm hiểu, chỉ có thể đi theo anh đi ăn cơm trước.

 

Thời điểm xe rời đi, Đậu Nành nhìn theo bóng dáng của hai người cho đến khi không nhìn thấy nữa.

 

“Tại sao anh lại ở nơi này?”

Bình luận

Truyện đang đọc