Chương 1606:
Chỉ là cô ấy không nghĩ tới phản ứng của Tiêu Túc lại lớn như thế, cô ấy có thể đoán được Tiêu Túc sẽ không đồng vì thân phận bạn trai này, chứ không nghĩ tới anh ta lại để ý tới chuyện lừa gạt người lớn.
Quả nhiên, sau khi Giang Tiểu Bạch nói xong, Tiêu Túc nghiêm mặt nói: “Tôi không có cách nào cùng cô lừa gạt người lớn được, xin lỗi, chuyện này cô vẫn nên tìm người khác đi”
Giang Tiểu Bạch khẽ cắn môi dưới, vẻ mặt khó xử.
“Nhưng tôi thật sự không tìm được ai khác cả. Anh Tiêu, nếu anh không giúp tôi, vậy tôi chỉ có thể tìm một người xa lạ nào đó trên đường rồi hỏi xem bọn họ có đồng ý giúp tôi hay không thôi”
Tiêu Túc cau mày: “Mặc dù tôi nợ ơn cô, nhưng cũng không có nghĩ là chuyện gì tôi cũng sẽ làm, cô tỉnh táo lại đi”
Nói xong, Tiêu Túc trực tiếp đứng dậy, Giang Tiểu Bạch nhìn cậu ta đi đến quầy thu ngân thanh toán, sau đó rời đi.
Cô ấy giống như một quả bóng bị xì hơi nằm sấp xuống bàn, không nghĩ tới mình vậy mà lại thất bại.
Đối phương không muốn, cô ấy lại không thể ép người ta, đến lúc đó bại lộ trước mặt mẹ cô ấy thì càng toang.
Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch liên tục thở dài trong lòng.
Nếu không thì hỏi đại ai đó? Vì vậy Giang Tiểu Bạch đưa mắt nhìn bốn phía, phát hiện trong quán cà phê có một chàng trai ngồi một mình ở bên kia, chỉ là đối phương nhìn qua hơi già, dáng người gầy gầy và đeo kính.
Đột nhiên qua đó cũng xấu hổ quá nhỉ?
Nhưng cô ấy cũng đâu có cách nào? Chẳng lẽ thật sự phải đi xem mắt? Giang Tiểu Bạch hiểu rõ, nếu cô ấy thật sự đi xem mắt, thì mẹ cô ấy sẽ ép cô ấy kết hôn, đến lúc đó…
Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Bạch liền thấy đau đầu, cô để trà sữa trong tay xuống, chậm rãi dịch chuyển bước chân tới gần chàng trai gầy gầy kia.
“Chuyện là… Xin hỏi…” Giang Tiểu Bạch vừa mở lời, thì một bóng người liền chắn trước mặt cô ấy, Giang Tiểu Bạch hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn qua thì phát hiện vậy mà lại là Tiêu Túc.
“Không phải anh đi rồi sao? Sao lại..”
Sao lại quay lại? Giang Tiểu Bạch hơi kinh ngạc nhìn cậu ta.
Tiêu Túc thật sự không nghĩ tới vậy mà cô gái này thật sự tìm một người xa lạ, rõ ràng vừa nấy cô ấy còn nói sợ tìm người xa lạ sẽ bị lừa, thế mà bây giờ còn chủ động đưa đến tận cửa?
Rốt cuộc cô ấy có não không vậy?
Chàng trai cao gầy kia nghe thấy thanh âm, ngẩng đầu thì thấy một nam một nữ đứng trước mặt mình, có chút khó hiểu: “Xin hỏi hai người „ lä..: “Nhận nhầm người.” Tiêu Túc nhanh chóng trả lời vấn đề của đối phương, sau đó nắm cổ tay của Giang Tiểu Bạch, người còn đang đứng ngây ra, rồi dẫn cô ấy ra khỏi quán cà phê.
Giang Tiểu Bạch kinh ngạc khi bị lôi ra khỏi quán cà phê, một lúc lâu sau mới phản ứng lại được, “Này, anh buông tôi ra”
Tiêu Túc buông tay cô ấy ra, Giang Tiểu Bạch Tiêu Túc thật sự không nghĩ tới vậy mà cô gái này thật sự tìm một người xa lạ, rõ ràng vừa nấy cô ấy còn nói sợ tìm người xa lạ sẽ bị lừa, thế mà bây giờ còn chủ động đưa đến tận cửa?
Rốt cuộc cô ấy có não không vậy?
Chàng trai cao gầy kia nghe thấy thanh âm, ngẩng đầu thì thấy một nam một nữ đứng trước mặt mình, có chút khó hiểu: “Xin hỏi hai người „ là:‹ “Nhận nhầm người.” Tiêu Túc nhanh chóng trả lời vấn đề của đối phương, sau đó nắm cổ tay của Giang Tiểu Bạch, người còn đang đứng ngây ra, rồi dẫn cô ấy ra khỏi quán cà phê.
Giang Tiểu Bạch kinh ngạc khi bị lôi ra khỏi quán cà phê, một lúc lâu sau mới phản ứng lại được, “Này, anh buông tôi ra”
“Nợ ơn cô, thì dù sao đi nữa cũng không thể nhìn cô bị lừa được chứ?”
Giang Tiểu Bạch không cho là đúng: “Sự việc còn chưa bắt đầu, sao anh biết tôi sẽ bị lừa? Hơn nữa, dù tôi bị lừa, thì anh cũng đâu có giúp tôi đâu. Anh Tiêu, chuyện này thật sự vô cùng quan trọng với tôi, nếu anh không muốn giúp thì tôi cũng không ép anh.”
Nói xong, Giang Tiểu Bạch xoay người rời đi.
Nhìn theo hướng cô ấy rời đi, Tiêu Túc nhịn không được mà nhíu mày, vì cô ấy vậy mà lại đi hướng vừa nấy, chẳng lẽ cô ấy còn định tìm người xa lạ vừa rồi?
Nghĩ đến đây, Tiêu Túc tiến lên chặn đường cô ấy.
“Còn định đi vào?”
Giang Tiểu Bạch liếc nhìn cậu ta một cái, không đáp lời.