9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI



Trước đây cô cho rằng người đàn ông có thể khiến một người phụ nữ dùng một cách điên rồ như vậy để sinh con nhất định là một người đàn ông đầu trời chân đạp đất, một anh hùng thực sự.

Nhưng không ngờ người mà Vương Kỳ chọn lại là một người đàn ông như Lư Bạch Khởi.

“Mắt nhìn của Vương Kỳ đúng là tệ quá” Đến cả Lục Tấn Khang cũng không kịp được than thở.

“Đúng vậy, làm sao có thể nhìn trúng loại người như Lư Bạch Khởi chứ.

Lại còn dùng cách như vậy để sinh con cho anh ta nữa, đúng là mắt của Vương Kỳ có vấn đề” Lục Minh Húc cũng bắt đầu chê bai.

Lục Vũ Tuấn im lặng một lúc lâu rồi đột nhiên nói với Lục Minh Húc: “Anh cả, anh cho em xem hình con gái của Vương Kỳ”
“Vũ Tuấn, em định làm gì vậy?” Tất cả mọi người đều không hiểu.


“Em muốn xem con gái của Vương Kỳ năm nay bao nhiêu t Vũ Tuấn nói như không biết gì.

Lục “Con gái của Vương Kỳ năm nay sáu tuổi” Vì trước đây đã từng điều tra qua tình hình của Vương Kỳ nên Lục Khải Vũ biết rõ con gái của ‘Vương Kỳ bao nhiêu tuổi.

“À” Lục Vũ Tuấn cúi đầu không nói gì.

Hóa ra Lư Bạch Khởi kết hôn với mẹ Khúc Lăng Ái không được bao lâu đã ra bên ngoài lăng nhăng.

Vương Kỳ là mẹ của em gái lớp dưới, nghe nói còn từng tham gia tiệc một trăm ngày của cậu.

Cuộc đời của mẹ Lăng Ái đều bị Lư Bạch Khởi hủy hoại.

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lục Vũ Tuấn không khỏi trùng xuống.

Mạc Hân Hy đưa tay ra ôm lấy cậu bé: “Vũ Tuấn, có phải con nhớ tới mẹ Lăng Ái của con không?”
Bố của con gái Vương Kỳ là Lư Bạch Khởi, đứa bé năm nay sáu tuổi.

Mặc dù đứa bé được sinh ra bằng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm nhưng nhất định là Lư Bạch Khởi quyến rũ Vương Kỳ trước nên mới khiến một cô gái chưa lập gia đình dùng một biện pháp gần như là điên cưồng, đi ngược lại luân lý đạo đức để sinh con cho anh ta.

Lục Vũ Tuấn lúc này nhất định đang cảm thấy không công bằng cho Khúc Lăng Ái.

Lục Vũ Tuấn nằm trong lòng của Mạc Hân Hy, giọng nói nghèn nghẹn: “Mẹ, mẹ Lăng Ái đáng thương quá.

Mẹ ấy yêu Lư Bạch Khởi như vậy mà cuối cùng lại có kết cục như vậy”

Mạc Hân Hy xoa cái đầu nhỏ của Lục Vũ Tuấn, nhẹ nhàng nói: “Vũ Tuấn, đây đều là sự lựa chọn của mẹ Lăng Ái.

Cô ấy yêu Lư Bạch Khởi nên mới lấy anh ta.

Mẹ tin rằng một người đàn ông cặn bã như Lư Bạch Khởi nhất định sẽ bị quả báo”
Nói đến đây, cô cúi đầu nhìn xuống khuôn mặt nhỏ của con trai: “Mẹ biết mẹ Lăng Ái của con rất yêu con, con cũng rất yêu cô ấy.

Mẹ nghĩ tâm nguyện lớn nhất của cô ấy nhất định là nhìn thấy con ngày nào cũng vui vẻ, hạnh phúc.

Chúng ta vì mẹ Lăng Ái mà không buồn nữa được không?”
Lục Vũ Tuấn nhìn ánh mắt quan tâm của Mạc Hân Hy, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Cậu bé đưa tay lên ôm lấy cổ của Mạc Hân Hy: “Vâng, con nghe lời mẹ”
Cũng may ông trời cho cậu tìm thấy được mẹ ruột của mình, nếu không cả đời này cậu cũng không thể thoát khỏi người đàn ông là Lư Bạch Khởi.

Lục Minh Húc và Lục Tấn Khang đi đến trước mặt Lục Vũ Tuấn, mỗi người một bên cầm tay cậu.


Lục Minh Húc: “Tam Bảo, có anh trai ở đây rồi, về sau không ai bắt nạt được em nữa đâu.

Em phải thật vui vẻ, anh trai sẽ bảo vệ em”
Lục Tấn Khang nói: “Anh ba, người đàn ông cặn bã như Lư Bạch Khởi không đáng để anh tức giận.

Về sau chúng ta gặp được ông ta nhất định sẽ đánh ông ta để trút giận thay cho dì Lăng Ái được không?”
Cảm nhận được sự cổ vũ và quan tâm của anh trai và em trai, Lục Vũ Tuấn thấy ấm áp, hạnh phúc hơn, không còn thấy buồn nữa.

Cậu bé hít một hơi thật sâu: “Hai người nói đúng, người đàn ông cặn bã như Lư Bạch Khởi không đáng để em phải tức giận, em phải kiêm cường và dũng cảm hơn.

Chúng ta còn phải tìm dì Vương Kỳ để tìm thuốc giải cho Ngũ Bảo”
Nhắc đến chuyện đi châu Âu tìm thuốc giải, Lục Minh Húc nhìn MạcHân Hy và nói: “Mẹ, cho con đi cùng với.”.


Bình luận

Truyện đang đọc