Trong thời gian kia vào những năm tháng khổ cực nhất thì âm nhạc chính là niềm an ủi cho bọn họ.
‘Vì muốn hoàn thành giấc mộng cho em trai mình thi đỗ đại học âm nhạc mà em mình hằng mơ ước.
Cho nên Hàn Tá đã từ bỏ giấc mơ vào đại học của mình, sau đó anh †a đi làm thêm một số công việc để có tiền mời giáo viên dạy thanh nhạc cho em trai.
Trong thời gian em trai học thanh nhạc thì anh ta cũng vô cùng yêu âm nhạc mà cũng theo học một lớp âm nhạc, trải qua hai năm học tập thì em trai Hàn Hữu của anh ta cũng thi đỗ vào học viện âm nhạc ở Hà Thành, mà anh ta cũng tìm được một vị trí hát ở trong quán bar.
Một thời gian sau đó, Hàn Tá được một ban nhạc ở nước ngoài coi trọng, sau đó anh ta ra nước ngoài.
Về sau khi anh ta ở Châu Âu thì cũng không quên việc đi học thanh nhạc cho nên sau đó anh ta đã đăng ký học một lớp rồi trở thành bạn cùng lớp âm nhạc với Lãnh Nguyệt.
Căn cứ vào những tư liệu về Hàn Tá thì anh ta hết sức yêu thương em trai của mình, hai anh em đã sống nương tựa vào nhau từ nhỏ, cho nên tình cảm cũng rất sâu đậm.
Sau khi Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy trở về thì lập tức đến khu nhà tổ tìm Đại bảo Lục Minh Húc.
Bởi vì Mộ Dung Lãnh Nam đã cho người theo dõi Hàn Hữu một khoảng thời gian rồi nhưng vẫn không thu hoạch được bất kỳ một manh mối nào.
Hiện tại nếu như muốn trong thời gian ngắn nhất tìm hiểu xem Hàn Hữu có liên hệ với anh trai mình hay không thì nhanh nhất chính là xâm nhập vào điện thoại và cả máy tính của anh ta.
Cả hai vợ chồng gọi Lục Minh Húc đến phòng làm việc của mình sau đó nói qua về chuyện đã xảy ra cho cậu nhóc thì cậu bé mới nguyện ý giúp bọn họ.
Trong máy tính và máy tính của Hàn Hữu chứa một số bài hát thường nghe hằng ngày, còn có một tấm ảnh của Mạc Tình.
Ngoài những thứ này ra thì không có thông tin gì hữu ích.
Trên máy tính của Mộ Dung Lãnh Nguyệt cũng rất sạch sẽ, chỉ có vài tấm ảnh tự chụp, ngoài ra không có thứ gì khác.
“Minh Húc, con hãy kiểm tra lịch sử chuyển khoản trực tuyến của Hàn Hữu xem” Mạc Hân Hy im lặng một lát, mới lên tiếng nói.
Ngay sau đó, Lục Minh Húc liền tìm ra lịch sử giao dịch của Hàn Hữu, bọn họ nhanh chóng phát hiện mỗi tháng Hàn Hữu đều chuyển một nửa tiền lương đến số tài khoản của người phụ nữ tên Mai Thúy.
“Mai Thúy này là ai
Vợ chồng Lục Khải Vũ hơi kinh ngạc.
Lục Minh Húc gõ lộc cộc trên bàn phím, hơn mười phút sau, thông tin cơ bản của Mai Thúy đã được tìm thấy.
Mai Thúy là một người phụ nữ nông dân bình thường khoảng ba mươi tuổi ở vùng núi Tây Nam, ba năm trước mới kết hôn, có một đứa con hơn một tuổi.
Tên chồng cô ta càng khiến Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy sửng sốt.
“Hàn Hữu? Mai Thúy là vợ của Hàn Hữu? Chuyện này làm sao có thể?” Mạc Hân Hy rất nghỉ hoặc.
Bởi vì dựa theo tài liệu điều tra cho thấy, trong ba năm gần đây, Hàn Hữu hoàn toàn chưa từng rời khỏi Hà Thành, Mai Thúy chưa bao giờ rời khỏi thôn nhỏ miền núi phía tây nam.
Sao hai người họ có thể kết hôn, hơn nữa còn có con?
Lục Khải Vũ cẩn thận quan sát trên máy tính, sau đó chỉ vào thời gian hai người họ kết hôn.
“Vợ, em hãy nhìn khoảng thời gian này đi? Là ba tháng sau khi Mộ Dung Lãnh Nguyệt tự sát.
Còn nữa, Mai Thúy này bây giờ đang sống ở thôn họ Hàn, nơi đó chẳng phải là quê của Hàn Hữu sao?”
Mạc Hân Hy nhìn về phía Lục Khải Vũ, trong đầu cô chợt nảy ra một suy nghĩ rất hoang đường: “Ý của anh là người kết hôn với Mai Thúy có thể là Hàn Tá? Vì chạy trốn sự điều tra của nhà họ Mộ, anh ta bất chấp dùng tên của em trai mình kết hôn và sinh con ở nông thôn?”.