9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI



Mấy bé trai gật đầu, nghe lời anh cả nói, lưu luyến không rời nói tạm biệt với Mạc Hân Hy, sau đó đi về phía cửa.

Nhiên Nhiên và hai đứa bé gái lôi kéo tay Mạc Hân Hy không chịu buông.

Lưu Cửu Nhạ tiến lên nhẹ nhàng khuyên bảo các bé: “Nhiên Nhiên, Mộc Lam, ngoan, mẹ bây giờ đang đói bụng, cần phải ăn cơm, các cháu ở chỗ này làm mẹ không thể ăn được.

Nếu như mẹ đói bụng, vết thương trên người không thể hồi phục, sẽ phải ở lại bệnh viện, các cháu muốn mẹ ở lại bệnh viện này sao?”
Hai bé gái suy nghĩ một chút, đồng thời lắc đầu: “Chúng cháu muốn mẹ sớm về nhài”
“Nếu như vậy, chúng ta cùng cậu hai quay về nhà bà nội trước, để mẹ ăn cơm thật ngon, nghỉ ngơi thật tốt có được hay không?”
Hai cô bé tuy rằng không muốn, nhưng lại buông tay Mạc Hân Hy ra.

“Tạm biệt mẹ, mẹ dưỡng bệnh cho tốt, chúng con rảnh rồi sẽ tới thăm mẹ” Nhiên Nhiên và Mộc Lam đi mấy bước liền xoay người lại, hôn lên mặt Mạc Hân Hy một cái.


Tư Nhã không nói gì, nhưng mà cũng học dáng vẻ của các chị em, đi tới hôn một cái lên gương mặt của mẹ.

Mấy đứa bé lúc này mới lưu luyến không rời theo Lục Khải Dã rời khỏi bệnh viện.

Đến cửa bệnh viện, Lục Khải Dã ý bảo mấy đứa bé lên xe, còn bản thân mình thì kéo Lưu Cửu Nhạ: “Ngày hôm nay, theo anh về nhài”
“Cái gì?” Lưu Cửu Nhạ khiếp sợ, từ khi bọn họ kết hôn tới nay, cô chẳng bao giờ quay lại biệt thự cũ của nhà họ Lục.

Hơn nữa, cô vẫn cho là, đợi đến lúc bố mẹ của cô khỏi bệnh rồi, bọn họ sẽ ly hôn.

Cũng chưa từng nghĩ tới lấy được sự tán thành của người nhà họ Lục.

“Lý Mộc Tháp đã nhận bác sĩ Tôn làm thầy, em không đi giúp cậu bé chúc mừng sao?”
“Em..” Lưu Cửu Nhạ có chút do dự.

“Anh nghe nói dì của em dạo gần đây luôn uống thuốc đông y để điều trị cơ thể, chắc là muốn sinh thêm đứa thứ hai, anh cảm thấy em nên quan tâm một chút” Lục Khải Dã từng bước dùng các loại lý do nỗ lực thuyết phục Lưu Cửu Nhạ.

“Cái gì? Dì của em muốn sinh đứa thứ hai?
Dì ấy đã hơn bốn mươi tuổi rồi!” Đối với chuyện Triệu Hồng muốn mang thai, Lưu Cửu Nhạ rất kinh ngạc.

“Đúng vậy, anh cũng cảm thấy rất nguy hiểm, đây là cơ hội, em đi khuyên nhủ cô ấy”
Nói xong, Lục Khải Dã không nói gì đã kéo Lưu Cửu Nhạ lên trên xe.


Mạc Minh Húc quay sang phía Long Thiên nhỏ giọng mắng: “Năng lực theo đuổi con gái của cậu hai ngày càng kém”
Long Thiên khóe miệng giật giật: “Cậu hai là bởi vì yêu mợ hai nên mới cẩn thận từng ki từng tí như vậy”
“Yêu? Đừng chọc cười nữa, hai người vẫn luôn ở Hà Thành, cũng không phải chưa từng nghe qua chiến tích vĩ đại của cậu hai trên phương diện theo đuổi con gái, cậu ấy là một gã tồi, đối với ai cũng là thật lòng” Mạc Minh Húc hoàn toàn không tin tưởng Lục Khải Dã.

Long Thiên nhìn thoáng qua chỗ tài xế và ghế lái phụ nơi vợ chồng Lục Khải Dã đang ngồi, kề sát tai Mạc Minh Húc nói nhỏ: “Ánh mắt cậu hai nhìn mợ hai cũng giống như anh trai nhìn chị đâu, là yêu không thể nào sai được!”
Mạc Minh Húc kinh ngạc nhìn thoáng qua Long Thiên: “Em lại có thể nhìn ra ánh mắt của người lớn, Long Thiên, em thật đúng là rất giỏi”
Nghe cậu ta nói như vậy, khiến Long Thiên có chút ngượng ngùng: “Không có, em nói lung tung đấy”
Sau khi xe chạy một lúc, Lưu Cửu Nhạ nhẹ giọng hỏi Lục Khải Dã: “Mấy người nghệ sĩ bên anh như thế nào rồi?”, lãnh đạo cấp trên của công ty rõ ràng muốn làm khó Lục Khải Dã, đem ba nghệ sĩ yếu kém nhất giao cho anh.

Còn cố ý mỗi lần họp đều điểm danh phê bình anh, nói anh năng lực quá kém, ngay cả sinh viên mới tốt nghiệp cũng không bằng.

Cô rất lo lắng cho Lục Khải Dã.

Vừa nhắc tới ba nghệ sĩ kia của mình, Lục Khải Dã trong nháy mắt liền đau đầu.

Anh thở dài: “Còn có thể làm sao? Hiện tại Mộng Mịch một chút chí tiến thủ cũng không có, chỉ muốn trở lại ôm con.”

“Dương Phi lại là một tên cứng đầu, anh muốn giúp anh ta tẩy trắng, khiến anh ta nói ra nguyên nhân chia tay với bạn gái trước đây, thế nhưng đánh chết anh ta cũng không chịu nói.

Cứ như vậy mỗi ngày nằm như một cái xác”
“Gái bình hoa Thiên Nam kia lại rất tích cực, thế nhưng một đoạn lời kịch, người khác mười phút có thể giải quyết xong, cô ta một giờ vẫn còn chưa thuộc nổi, lúc diễn cảnh khóc lóc, cô ta thế nhưng chắng có chút tình cảm, nửa ngày nặn không ra một giọt nước mắt”.

ngôn tình tổng tài
Nói đến nghệ sĩ trong tay mình, Lục Khải Dã cảm thấy vô cùng lo lắng cho tương lai của chính mình.

“Anh dự định đến công ty tổng bộ nói rõ, tháng sau là lễ kỷ niệm, công ty sẽ mời một ca sĩ người nước ngoài nổi tiếng trên mạng Mạc Tử Lý tới biểu diễn.

Thuận tiện tìm cơ hội ký hợp đồng với cậu ấy” Nói xong lời cuối cùng, anh ấy tỏ ra rất ngạc nhiên..


Bình luận

Truyện đang đọc