Sau khi nghe cô nói, Lục Khải Vũ bước đến bên giường, đưa tay giúp Mạc Vũ Lý cởi cúc quần áo.
Tuy nhiên, khi hai vợ chồng nhìn thấy cơ thể của Mạc Vũ Lý, tay họ đồng thời ngưng lại.
Họ cho rằng Mạc Vũ Lý đẹp trai như vậy, cơ thể chắc phải bóng như gốm.
Tuy nhiên, thứ đập vào mắt họ lại là những vết sẹo dày đặc.
Màu sắc của những vết sẹo này đã mờ đi một chút, nhưng chúng vẫn trông rất đáng sợ.
“Đây là…” Mạc Hân Hy run tay.
“Vết roi..” Lục Khải Vũ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Vũ Lý, ánh mắt vô cùng kích động.
“Ông xã!” Mạc Hân Hy túm lấy tay anh.
Bảy tuổi, bị đòn roi, ngón chân nhỏ được thừa hưởng từ nhà họ Lục.
Điều này nghĩa là gì?
Mạc Hân Hy buông khăn lau trong tay xuống, kéo thẳng quần áo.
của cậu bé ra, để lộ ra vai phải của cậu.
Hoàng Bảo Mai từng nói rằng, năm đó Nhị Bảo đã bị chó cắn bị thương ở vai phải.
Trên bờ vai nhỏ bên phải của Mạc Vũ Lý có một hàng dấu răng có thể nhìn thấy rõ ràng bằng mắt thường.
Chân Mạc Hân Hy khế mềm nhữn, cô ngã quy xuống sàn bên cạnh giường.
Mạc Vũ Lý, Mạc Vũ Lý, cậu bé hoàn toàn không phải là con trai của Khải Dã, mà chính là Nhị Bảo mà họ luôn luôn nhớ mong.
Bởi vì Lục Khải Vũ cũng đang cực kỳ chấn động, không kịp giữ lấy Mạc Hân Hy.
“Ông xã, ông xã, thằng bé, thằng bé..” Mạc Hân Hy vừa khóc vừa chỉ vào Mạc Vũ Lý trên giường, không nói được gì nữa.
Lục Khải Vũ nhanh chóng kéo cô lên khỏi mặt đất, hai vợ chồng ôm chặt lấy nhau, bật khóc vì sung sướng.
Nhị Bảo của họ vẫn còn sống, hóa ra những ngón chân nhỏ của cậu bé giống của Khải Dã, không phải vì cậu bé là con của Khải Dã.
Đó là bởi vì cậu là con trai của Lục Khải Vũ, những gen lặn trong anh đã trở thành gen trội trên người con trai anh mà thôi.
Mạc Vũ Lý, ngôi sao nhí nổi tiếng khắp thế giới, hóa ra lại là Nhị Bảo.
của họ!
Đây là món quà tuyệt vời nhất mà thượng đế đã ban tặng cho vợ chồng họ!
Mạc Vũ Lý ngủ rất say vì thuốc hạ sốt.
Vậy nên tiếng khóc nức nở của Mạc Hân Hy không làm cậu tỉnh giấc.
Hai vợ chồng cẩn thận lau mồ hôi trên người con trai, cài chặt cúc áo cho Mạc Vũ Lý, sau đó, Mạc Hân Hy hai mắt đỏ hoe, cầm tay con trai ngồi ở bên giường, không chớp mắt nhìn chăm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai.
“Ông xã, em không có nói dối anh, Nhị Bảo là đứa trẻ đẹp nhất trong số mấy đứa..” Cô cười với Lục Khải Vũ, rơm rớm nước mắt.
Lục Khải nắm chặt tay kia của cô, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, nhẹ giọng nói: “Đúng vậy, Nhị Bảo quả nhiên là đẹp nhất trong mấy đứa trẻ.
Con của chúng ta đều là những đứa trẻ ưu tú nhất trên thế giới nà) Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, hai người đàn ông mặc vest, đeo kính đen bước vào..