9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI



“Được, được, xét theo huyết thống thì dì chính xác là dì ruột của con với Thanh Y.

Ài, chỉ là con trai dì luôn chịu thua kém, chẳng có tí bản lĩnh gì, dì không thể không ra ngoài làm thêm để phụ giúp chúng nó được.”
Dì Hoàng thở dài.

Long Uy trầm giọng nói: “Như vậy đi, dì Hoàng đã giúp chúng con †ìm được con gái về, mối ân tình này Long Uy con nhất định sẽ không quên đâu.

Vậy nên nếu dì có việc gì cần giúp đỡ thì dì cứ nói với con”
“Chuyện này, chuyện này, không sao, chỉ cần các con cho dì tiếp tục ở lại chăm sóc cho Vân Như thôi là dì, dì thấy đủ rồi”
“Vậy được, dì nhỏ, dì cứ ở lại phòng dành cho khách này đi! À đúng rồi, chúng con đã gạch bỏ hộ khẩu của Vân Như rồi, nếu muốn thêm tên vào lại hộ khẩu, e rằng phải đi làm xét nghiệm quan hệ bố con.

Dì chuẩn bị một chút đi, ngày mai con với Thanh Y sẽ dẫn con bé đến trung tâm xét nghiệm quan hệ bố con ADN”
Lúc chuẩn bị quay người rời đi, Long Uy làm như vô ý nói ra.

Sau khi anh ta xoay người đi, dì Hoàng không đứng vững, ngã trên mặt đất.

“Dì, dì sao vậy?” Long Uy làm bộ như rất ngạc nhiên.


“Không, không sao cả, có thể là chỗ này trơn quá thị Hoàng có chút hoang mang không biết làm thế nào.

“Vậy sau này lúc dì chăm sóc cho Vân Như thì phải cẩn thận một chút đó!”
Sau khi nói xong, Long Uy xoay người đi ra ngoài.

Chỉ là lúc anh ta ra ngoài, biểu cảm trên mặt anh ta đã lạnh như băng rồi.

Rõ ràng dì Anh ta không đi lên lầu, mà lái xe thẳng đến bên bờ sông Bạch Mã, sau đó gọi điện thoại cho ông Sở: “Lập tức đến thôn Hoàng Gia ở huyện Bắc Lĩnh, điều tra về một người tên Hoàng Quyên cho tôi.

Đặc biệt là về đứa bé, điều tra càng kĩ càng tốt”
Sau khi cúp điện thoại, Long Uy hướng mắt nhìn về dòng nước trôi chầm chậm của sông Bạch Mã trong màn đêm đen thẳm, lấy từ trong túi ra một điếu thuốc rồi châm lửa.

Trực giác của anh ta nói với anh ta rằng mặc dù bé gái đó có một vết bớt tương tự dưới rốn, nhưng cô bé không phải là Vân Như của anh ta.

Chắc chắn có uẩn khúc gì đó ở trong này!
Chỉ là bây giờ Thanh Y đã nhận định bé gái đó rồi, và cuối cùng cô ấy cũng đã tràn đầy sức sống trở lại sau gần một năm buồn bã rồi.


Anh ta không nỡ dập tắt hy vọng của cô ấy.

Thực ra con gái vẫn chưa hề bị gạch tên khỏi hộ khẩu, cũng hoàn toàn chẳng có việc muốn đề tên lên hộ khẩu phải làm xét nghiệm quan hệ bố con gì cả.

Vừa nãy chẳng qua chỉ là anh ta cố ý thăm dò dì Hoàng mà thôi.

Không ngờ dì Hoàng lại hoảng sợ không biết phải làm sao mà ngã qục xuống như vậy.

Điều này chứng tỏ chuyện này chắc chắn không đơn giản!
Bên bờ sông Bạch Mã, Long Uy vô cùng buồn bã mà nuốt vào rồi lại nhả ra khói thuốc, trước mắt anh ta lại hiện lên gương mặt nhỏ nhắn bụ bẩm của con gái Long Vân Như.

Mặc dù mặt mũi của con gái đang ở trong nhà kia rất giống với Vân Như nhưng chắc chắn đó không phải là Vân Như của anh ta.

Thuộc hạ của Long Uy là ông Sở đã đi theo anh ta mấy năm rồi, làm việc rất nhanh nhẹn.

Chỉ cần thời gian 3 ngày thôi đã điều tra ra ngọn nguồn sự việc rồi.

Bé gái đó thật sự không phải con gái của anh ta và Liễu Thanh Y.

Là con gái riêng mà con gái của dì Hoàng lúc học đại học đã lén lút sinh ra, đến cả bố ruột của đứa bé là ai cũng không biết..


Bình luận

Truyện đang đọc