Bọn họ biết không trên trêu chọc anh cả, bọn họ cũng không dám chọc vào, vì anh cả là hacker, nếu không nghe lời anh ấy, anh ấy sẽ có một trăm cách làm mình xấu mặt.
Mẹ Lục nhìn đám Đại Bảo bị quát sai đó mấy đứa nhóc liền trở nên ngoan ngoãn lạ thường, bà hài lòng gật gật đầu.
“Đại Bảo, con từ từ nói chuyện với các em, bà nội đi giúp Tô Cẩm nấu cơm”
Nói xong, mẹ Lục đi tới phòng bếp, nhà họ Lục lớn như vậy, trong phòng khách lúc này cũng chỉ còn lại vẻ mặt nghiêm túc của đại bảo.
bối Lục Minh Húc, cái đầu đang ra sức cúi xuống của nhóc mập mạp, cùng với ba cô nhóc.
Lục Minh Húc chống hai tay nhỏ bé của mình ra sau lưng, giống như một ông cụ đi đi lại lại, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chăm vào nhóc mập Lục Vũ Bách.
Bọn nhóc này từ đầu chính là học theo hắn mới không nói đạo lý, việc gì cũng làm ầm ï hết lên.
“Nhóc Lục Béo, em có biết tại sao bố mẹ lại muốn Vương Niệm Đơn tới nhà chúng ta không?” Cậu bé bình tĩnh hỏi.
Lục Vũ Bách nhìn anh ta một cái, khó hiểu lắc đầu.
Minh Húc thở dài môt hơi: “Em xem lại em đi.
cái qì cũng không biết, còn nháo loạn cái gì? Em biết chuyện lúc trước anh năm của em bị trúng độc đúng không?”
“Em biết!” Lục Vũ Bách gật đầu.
“Lúc chúng ta ở châu Âu, chỉ lấy được công thức để giải độc, sau đó Ngũ Bảo bị Lư Bạch Khởi bắt cóc, em ấy chạy trốn ở sân bay Vũ Thành rồi bị ngất xỉu, là mẹ của Vương Niệm Đơn cứu anh Năm, hơn nữa còn tới nhà thí nghiệm của đồng nghiệp tôi lúc nửa đêm, điều chế thuốc giải độc cho anh Năm”
“Chất độc trên người anh Năm đã được giải, nhưng mẹ của Vương Niệm Đơn lại bị vị đồng nghiệp xấu tính kia tính kế, gặp một kẻ xấu xa, và phải nhảy xuống sông Bạch Mã.
Anh Năm của em vì cứu cô ấy mới ngã xuống”
“Nói như vậy, em không cần quan tâm bố của Vương Niệm Đơn là ai, chỉ cần biết mẹ cô bé bởi vì cứu Ngũ Bảo mới bị hại.
Chỉ cần vì điểm này cũng đủ để nhà họ Lục chúng ta đối xử tốt với cô b.
“Nếu Ngũ Bảo trở về, nhìn thấy em đối xử với con gái của ân nhân cứu mạng anh ấy như vậy, em chờ xem lúc đó anh ấy xử lý em thế nào!”
Nghe Lục Minh Húc nói làm Lục Bảo cùng Lục Vũ Bách như bị sét đánh ngang tai, kinh ngạc há hốc mồm: “Anh, ý của anh là nói, mẹ của ‘Vương Niệm Đơn đã cứu anh Năm sao?”
Vậy phải làm sao bây giờ? Lục Vũ Bách cậu thế nhưng lại đắc tội con gái ân nhân cứu mạng anh Năm.
Chuyện này nếu để bố mẹ, anh Năm biết, chỉ sợ chính mình bị phạt xuống lầu chạy tới lúc đất hoang, tới lúc già mất.
Còn có bài kiểm điểm nữa, ước chừng phải viết tới sang năm.
Nhóc mập nghĩ tới hậu quả có thể xảy ra, khuôn mặt phúng phính liền nhăn lại, cậu ta hãi gãi đầu, nhìn về phía ba đứa em gái bên cạnh cầu cứu.
Chỉ là, mấy đứa em gái vừa rồi còn đứng một chiến tuyến cùng hắn, lúc này đây nghe anh cả nói xong, không biết từ lúc nào đã cúi gầm đầu xuống, lôi kéo tay nhau lặng lẽ trốn đi, lúc này ba người đã chạy tới cửa cầu thang, đang chuẩn bị lên lầu mất rồi.
“Mạc Vũ Tuệ, Lục Tử Muội, em, các em cũng thật không có nghĩa khí đi!” Tiểu mập mạp thở phì phò hét lên.
Nhiên Nhiên hướng hắn làm mặt quỷ: “Anh Sáu, chúng em muốn đi †ìm em gái Niệm Đơn chơi, anh tự giải quyết chuyện này cho tốt nha!”
Nói xong, ba cô bé nắm tay nhau chạy lên lầu hai.
Nhóc mập Lục Vũ Bách còn mơ hồ nghe được Nhiên Nhiên nhỏ giọng nói với Tử Muội: “Đều do anh Sáu, làm hại chúng ta, đi, chúng ta mau đi tìm em gái Niệm Đơn xin lỗi.
Chỉ cần em ấy không tức giận, bố mẹ sẽ không mắng chúng ta đâu”
Lục Vũ Bách giận dỗi dãm chân, hướng về phía lầu hai quát lớn: “Mạc Vũ Tuệ, con bé không có lương tâm, về sau đừng nghĩ anh lại tìm mấy đứa dẫn đi ăn đồ ngon”.