Căn hộ rộng rãi sáng sủa, lúc trước đã sửa sang đơn giản, đồ dùng trong nhà cũng hết sức đầy đủ, chỉ cần xách túi là có thể vào ở.
“Hai người cứ thu dọn trong vòng hai ngày.
Ba ngày sau, tôi sẽ bảo Đại Long Vương tìm người đến giúp hai người dọn nhà, chị dâu lớn tuổi rồi lại đang mang thai đôi phải hết sức chú ý, nhà họ Lục quá xa bệnh viện!” Sau khi đi ra, Long Anh Vũ chân thành nói với họ.
Lần này vì con, hai vợ chồng họ cũng không từ chối.
Long Anh Vũ nói rất đúng, Triệu Hồng đã hơn bốn mươi tuổi, mang thai đôi quả thực rất nguy hiểm, nên chuyển tới chỗ gần bệnh viện một chút để đảm bảo.
Hai vợ chồng rất cảm kích Long Anh Vũ.
Khi gần đi, Long Anh Vũ đưa cho bọn họ một tấm thẻ: “Trong này có một tỷ, mật mã là ngày sinh nhật của Mộc Tháp.
Hai người mang tiền về trả cho nhà họ Lục đi, nếu không tôi sợ họ sẽ không để hai người dọn nhà đâu”
“Cái này..” Lý Minh đùn đẩy, cuối cùng vẫn nhận lấy.
Vợ chồng chủ tịch Lục đã đưa tay giúp người gặp nạn khi họ cần sự giúp đỡ nhất.
Hơn nữa, còn đối xử với họ và Mộc Tháp rất tốt.
Tuy nhiên giờ vợ anh ta đã mang thai đôi, không thể tiếp tục làm công việc ở nhà họ Lục nữa.
Bởi vậy, bọn họ phải nhanh chóng trả hết số nợ một tỷ, như vậy mới không phụ lòng tốt của người nhà họ Lục đã đối xử với họ.
Khi vợ chồng Lý Minh rời đi, đã hơn ba giờ chiều.
Long Anh Vũ hơi mệt mỏi xoa xoa huyệt thái dương, anh ta dặn dò Đại Long Vương: “Lập tức sắp xếp thủ tục xuất viện của Mộc Tháp, tạm thời chúng ta sẽ ở khu chung cư Hương Tạ ở phía tây thành phố”
Sau khi vợ chồng Lý Minh quay về, chắc chắn sẽ kể hết mọi chuyện với người nhà họ Lục, bọn họ nhất định sẽ tìm đến bệnh viện.
“Dạ cậu chủ, tôi sẽ đi làm ngay tức khắc”
“Bên phía trại tạm giam tiến hành thế nào rồi?” Anh hỏi.
“Anh yên tâm, mọi thứ đều rất thuận lợi.
Sau khi người nhà Lý Mẫn hay tin thì dẫn theo người đứng bao vây gây náo loạn ở cửa trại tạm giam, trải qua quá trình đàm phán, trại tạm giam quyết định bồi thường cho họ ba trăm triệu xuất phát từ lòng nhân đạo, lúc này mới giải quyết xong chuyện này.
“Bên phía cảnh sát có hỏi ra được bằng chứng gì quan trọng không?” Cái chết của Lý Mẫn rất kì lạ, chắc chắn không đơn giản như biểu hiện bên ngoài.
“Không, mới hỏi vài câu, cô ta đột nhiên lăn đùng ra chết!” Ở đầu dây bên kia, Lâu Văn Vũ có phần tức giận.
“Từ hôm nay trở đi, hãy tìm người theo dõi Long Minh Huệ!” Trực giác nói cho anh biết, chuyện này nhất định có liên quan tới Long Minh Huệ.
“Được, tôi lập tức sai người đi làm!” Lâu ‘Văn Vũ nhanh chóng đồng ý, bắt đầu sắp xếp người.
Cúp điện thoại, Mạc Hân Hy hỏi anh: “Văn Vũ gọi à? Đã xảy ra chuyện gì thế?”
Lục Khải Vũ liếc mắt nhìn cô đang truyền từng giọt nước biển: “Lý Mẫn đột ngột qua đời trong trại tạm giam: “Đột ngột qua đời? Tại sao lại như thế? Cô ta còn quá trẻ mà!” Mạc Hân Hy hơi sửng sốt.
Lục Khải Vũ ngồi xuống trước mặt cô và nắm lấy bàn tay không truyền dịch của cô, giọng điệu dịu dàng: “Bà xã ơi, em đừng quan tâm, cảnh sát chắc chản sẽ điều tra rõ chuyện này!
Nói đến đây, anh khẽ vuốt má Mạc Hân Hy: “Nhiệm vụ của em bây giờ là dưỡng bệnh thật tốt.
Long Thiên và Long Bách đã quay về bên cạnh chúng ta.
Chờ sức khỏe của Mộc.
Tháp khá hơn, chúng ta sẽ nói sự thật với hai vợ chồng Triệu Hồng và làm quen với Mộc Tháp”
Nghe anh nhắc tới con cái, trong đầu Mạc Hân Hy chợt hiện lên bóng dáng của mấy đứa trẻ.
Đã lâu rồi cô không gặp tụi nó, trong lòng cô rất nhớ chúng.
“Không biết sức khỏe của Mộc Tháp bây giờ thế nào rồi? Còn Triệu Hồng đã mang thai chưa?” Từ khi cô chuyển ra khỏi biệt thự nhà họ Lục, cộng thêm nhiều chuyện liên tiếp xảy ra, cô có cảm giác đã lâu lắm rồi cô chưa gặp con trai thứ tư của mình, trong lòng cô rất nhớ thằng bé..