9 TIỂU BẢO BẢO SIÊU QUẬY CỦA TỔNG TÀI


“Anh à, chuyện này là thật sao?” Lục Khải Dã chạy hồng hộc tới, không có chút hình tượng nào cả

Lục Khải Vũ nhíu mày: “Em bao nhiêu tuổi rồi?”

Thật sự không biết Mạc Hân Hy thích Lục Khải Dã ở điểm gì? Nghĩ đến đây Lục Khải Vũ nhìn em trai mình lại càng không thuận mắt

“Anh đừng quản em bao nhiêu tuổi, chỉ cần nói cho em biết những gì ở trên mạng có phải thật không? Cây vạn tuế ngàn năm rốt cuộc đã nở hoa rồi sao?” Lục Khải Dã nôn nóng hỏi

“Chuyện gì vậy?” Lục Khải Vũ nhíu mày mở trang web trên máy tính ra

Bài báo hot với lượt tìm kiếm cao nhất: “Chủ tịch tập đoàn nhà họ Lục giao du thân mật với bạn gái ở khu vui chơi giải trí.” Bức ảnh chụp là hình ảnh anh đang ôm Mạc Hân Hy ngồi trên vòng đu quay

“Người phụ nữ này ai? Trông quen quá!” Lục Khải Dã nhìn chằm chằm vào bức ảnh trên máy tính

“Ai đăng bài báo này?” Giọng nói của Lục Khải Vũ lạnh như băng

“Anh làm gì vậy? Chắc anh sẽ không vì chuyện này mà trả thù người ta chứ! Bức ảnh này trông không giống ảnh ghép. Anh đừng có nói với em là anh không ôm cô gái kia.” Lục Khải Dã bất mãn nói

Lục Khải Vũ không để ý đến anh ta, gọi điện cho trợ lý: “Trong vòng một giờ, hãy áp chế dư luận lại cho tôi. Còn nữa, hãy tra xem ai là người đăng bức ảnh kia.”

Lục Khải Dã đột nhiên vỗ tay một cái, chỉ vào bức ảnh Mạc Hân Hy trên máy tính: “Em nhớ ra rồi, cô ấy không phải là thợ làm bánh ngọt sao? Anh, anh ra tay nhanh thật.”

Lục Khải Vũ gõ đầu anh ta một phát: “Nói bậy bạ gì đó, cô ấy mới là người trêu chọc anh.”


Lục Khải Dã còn chưa kịp lên tiếng thì ở cửa truyền đến tiếng của Bạch Vĩ Hạo: “Việc mình làm lại phải đổ cho người khác, đây không giống phong cách của cậu lớn nhà họ Lục!”

“Đúng vậy, Bạch Vĩ Hạo, anh nói quá đúng. Anh trai tôi bắt nạt tôi.” Lục Khải Dã sờ sờ đầu, núp sau lưng Bạch Vĩ Hạo

“Hai người nhàn rỗi không có việc gì làm đúng không?” Lục Khải Vũ cố nén cơn giận

Bạch Vĩ Hạo bước lên trước giải thích: “Tôi đến tìm anh để bàn chuyện, chỉ là vừa đến cửa công ty thì thấy nhân viên đang cầm điện thoại bàn tán. Tôi tò mò nên xem một chút thôi .”

“Anh tìm tôi có chuyện gì?”

“Để tăng sự ảnh hưởng của việc cải thiện khách sạn Nguyệt Tú và thúc đẩy đà phát triển. Tôi đề nghị các nhà thiết kế nội thất được tuyển chọn trên toàn quốc có thể trực tiếp tham gia cải thiện khách sạn Nguyệt Tú và tham gia vào chương trình cải thiện nhà được hợp tác với đài truyền hình để mở rộng tầm ảnh hưởng. Một người xuất sắc nhất trong các nhà thiết kế nội thất chính là chìa khóa kiếm tiền cho công ty.”

“Ý tướng không tồi, có thể thử xem! Đã tìm được nhà thiết kế nội thất Lam Hiểu chưa?”

Nhắc tới Lam Hiểu, Bạch Vĩ Hạo lộ vẻ mặt buồn bã: “Không thấy, hình như cô ấy giải nghệ từ khi đoạt giải nhất cuộc thi thiết kế nội thất Châu Á – Thái Bình Dương cách đây bốn năm trước. Có người nói cô ấy đã chuyển sang bán bánh ngọt.”

Lục Khải Vũ vừa nhấp một ngụm trà, đột nhiên phun hết nước trà trong miệng ra: “Lam Hiểu chuyển sang bán bánh ngọt? Điều này thật vô lý!”

Bạch Vĩ Hạo nhún vai: “Tôi cũng nghĩ vậy thật nực cười, nhưng người trong nghề đều nói vậy. Điều nực cười hơn nữa là chưa ai thấy mặt cô ấy. Nghe nói giải thưởng thiết kế nội thất Châu Á – Thái Bình Dương là do người khác nhận giải thay cho cô ấy.”

“Thiên tài lúc nào cũng vậy. Nếu muốn lấy Lam Hiểu ra để tăng sức ảnh hưởng thì cũng khó làm được.” Lục Khải Dã thở dài


Lục Khải Vũ trừng mắt nhìn em trai mình, rồi nhìn về phía Bạch Vĩ Hạo: “Nếu không tìm được Lam Hiểu vậy thì để sau đi.”

Lục Khải Vũ đang uống trà đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt hai người họ, trịnh trọng nói: “Tôi nghĩ công ty nên tổ chức một bữa tiệc tối trước khi diễn ra cuộc tuyển chọn nhà thiết kế nội thất toàn quốc. Mời một số ngôi sao, nhà sản xuất và các nhà thiết kế nổi tiếng đến tham dự. Hợp tác với một trang web lớn để phát sóng trực tiếp nhằm quảng bá và tạo động lực.”

Hai mắt Bạch Vĩ Hạo sáng lên: ” Cậu hai, đây quả là một ý kiến hay!”

Lục Khải Vũ suy nghĩ một chút: “Nếu đã như vậy, cậu mau chóng hành động đi!”

Ngay sau đó, thông báo về cuộc thi tuyển nhà thiết kế nội thất toàn quốc của tập đoàn nhà họ Lục đã được gửi đi, và trở thành tâm điểm bàn tán sôi nổi trên mạng xã hội.

Dưới sự chỉ đạo bởi trợ lý của Lục Khải Vũ, tin tức của anh và Mạc Hân Hy nhanh chóng bị áp xuống. Tuy nhiên không thể tìm ra nguồn gốc của bức ảnh. Người đăng dường như là một cao thủ internet, che giấu rất kỹ

Tại công ty truyền thông Nguyệt Tú Media, Diệp Lan Chi đang hóa trang trong phòng để chuẩn bị đi thử vai, cô ta ném văng điện thoại của mình

“Mạc Hân Hy hông ngờ cô lại có âm mưu với Lục Khải Vũ như vậy!”

Bên trong tập đoàn nhà họ Luc. Lư Giai Y nhìn chằm chằm vào tấm ảnh trên màn hình máy tính, Hai tay nằm chặt, ánh mắt tràn ngập tia căm phẫn. Một thợ làm bánh nhỏ không biết tự lượng sức mình dám đến gần Lục Khải Vũ. Lư Giai Y tôi tuyệt đối sẽ không để cô sống dễ dàng như vậy

Nghĩ đến đây, cô ta lấy điện thoại ra bẩm số của mẹ Lục

Ở một vùng lân cận, Mạc Hân Hy ở trong nhà nhìn Mạc Minh Húc và Vũ Tuệ vừa mới từ nhà trẻ về và bây giờ đang bị phạt đứng


Ngực Mạc Hân Hy vì tức mà phát đau, chỉ vào ảnh chụp trên điện thoại: “Minh Húc con dám làm chuyện như vậy sau lưng mẹ.”

Không sai! Ảnh chụp Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ là do Mạc Minh Húc tung ra

Vì tìm Thất Bảo, Lý Duy Lộc phải người đến công viên giải trí tìm và vô tình chụp được bức ảnh này, sau đó mang về

“Nói đi, tại sao con lại làm như vậy?”

Mạc Hân Hy tức giận hỏi

Vũ Tuệ bị dọa giật mình khóc lên: “Mẹ, mẹ không nên trách anh trai. Là Vũ Tuệ muốn gặp bố sớm hơn.”

“Gặp bố sao?”

“Những đứa trẻ học mẫu giáo đều có bố, nhưng Vũ Tuệ và anh trai thì không có. Mọi người đều cười bọn con, Vũ Tuệ muốn có bố. Anh trai nói Chủ tịch Lục trừ tính cách lạnh lùng ra thì những thứ khác đều tốt cả, giàu có, đẹp trai lại không có người trong lòng. Mẹ đi theo Chủ tịch Lục nhất định sẽ hạnh phúc nên bọn con mới tung ảnh ra ngoài.” Vũ Tuệ vừa khóc nức nở vừa nói

Trái tim của Mạc Hân Hy giống như bị cái gì đó đâm trúng, có chút đau đón

Cô nắm lấy tay Minh Húc và Vũ Tuệ đứng lên: “Ở nhà trẻ các con thường xuyên bị đứa trẻ khác cười nhạo sao?”

Mạc Minh Húc giành trả lời trước: “Không có, bọn chúng không dám cười nhạo con, nếu ai dám cười con, con sẽ đánh người đấy.”

“Các con cảm thấy Chủ tịch Lục rất tốt phải không?”

Mạc Minh Húc cúi đầu: “Mẹ, con sai rồi. Con không để ý cảm xúc của mẹ đã tung ảnh ra ngoài. Chủ tịch Lục dù tốt đến đâu mà mẹ cũng không thích chú ấy thì bọn con cũng không thích!”

Vũ Tuệ đi sau anh trai cũng gật đầu cam đoan: “Đúng vậy, nếu mẹ không thích chú ấy thì con cũng không thích. Cũng không nhận chú ấy.”


Mạc Hân Hy bị hai đứa nhóc làm cho dở khóc dở cười, chỉ có thể bỏ phạt cho hai đứa

Chỉ là cậu nhóc kia còn chưa gặp Lục Khải Vũ mà có thể nhận ra anh ta. Điều này làm cô kinh ngạc, xem ra quan hệ huyết thống thật sự rất kì diệu

Ba ngày sau cô bất ngờ nhận được thư mời từ trang trí nội thất Nguyệt Tú. Mời cô tham gia bữa tiệc do công ty trang trí nội thất Nguyệt Tú tổ chức vào ngày hai tám tháng tư

“Chẳng lẽ Bạch Vĩ Hạo phát hiện cái gì đó sao?” Lý Duy Lộc có chút lo lắng

“Chắc là không đâu.” Mấy năm nay cô đều ở nông thôn, Bạch Vĩ Hạo hắn là không phát hiện được gì

“Vậy em có đi hay không?”

Cô còn chưa quyết định thì Mộc Lam đã gọi điện đến: “Cô Hân Hy, cô đã nhận được thư mời chưa ạ?”

“Cô nhận được rồi, là con nhờ chú Bạch Vĩ Hạo đưa cho cô sao?”

“Vâng, lúc đó sẽ có rất nhiều người đến, bố con nhất định sẽ bận rộn nhiều việc, Mộc Lam không muốn ở một mình, con muốn cô đi cùng con.” Giọng Mộc Lam lộ ra chút tủi thân, xem ra Lục Khải Vũ tham gia bữa tiệc vì công việc, để cô bé một mình

“Được, cô nhất định sẽ đi.” Nghĩ đến bộ dạng đáng thương của Mộc Lam, Mạc Hân Hy lập tức quyết định tham gia bữa tiệc. Cô không thể để con gái mình chịu tủi thân ở bữa tiệc được

“Thật tốt quá, đến lúc đó con sẽ ở cổng khách sạn Nguyệt Tú chờ cô, chúng ta không gặp không về nha!” Nói xong, Mộc Lam vui vẻ tắt điện thoại

Vũ Tuệ chạy tới, khoác tay cô làm nũng: “Mẹ, con cũng muốn đi!”



Bình luận

Truyện đang đọc