VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


“Rất nhiều người đều cho rằng đây là cuộc giao lưu hữu nghị giữa Bạch gia và các gia tộc cùng Sờ Trần, không biết, đây là một trận trả thù, ngược lại có một người tự xưng là ‘Chân Tướng Đế’ nói, nhưng trong nháy mắt bị bao phủ bởi các câu trả lời thổng nhất của cư dân mạng …”
Liễu Mạn Mạn liếc cô một cái: “Từ sáng đến tối, em không có chuyện gì chính đáng.”
“Ai nói em không có.” Liễu Thiên Thiên nghiêm túc nói: “Chị, em đang nghiên cứu một loại độc, gọi là tình hoa độc, một khi trúng loại độc này, sẽ kích phát ra tình dục sâu trong nội tâm, do đó một phát không thể vãn hồi, mấu chốt nhắt chính là, em nghiên cửu tình hoa độc, không mùi không vị, vô hình vô giác…”
Liễu Mạn Mạn:???
Em nghiên cứu tinh hoa độc để làm gì?
Liễu Thiên Thiên chính mình cũng giật mình.

Dù sao cũng là đột nhiên, muốn nghiên cửu tình hoa độc.

“Đúng rồi, em nghe một vài tin đồn, Hạ gia tựa hồ gặp phải chút phiền toái.” Liễu Thiên Thiên chuyển đề tài.


Liễu Mạn Mạn gật đầu: “Chị biết, bởi vì chuyện của Sỏ’ Trần, Hạ gia bị giận chó đánh mèo trả thù, dù sao Hạ Bắc cũng là chị sắp xếp đến tham gia buổi tiệc tối hôm qua, chị vốn định dùng sức mạnh của Liễu gia để giúp Hạ gia, đối phó, không nghĩ tới, hoàn toàn không cần thiết.”
Liễu Thiên Thiên kinh hãi: “Hạ gia đã diệt vong?”
Liễu Mạn Mạn trợn trắng mắt.

“Nguyên nhân cụ thể chị cũng không biết, nhưng tất cả các hành động trả thù của họ chống lại Hạ gia đều dừng lại rồi.”
“Tại sao?” Liễu Thiên Thiên không thể tin được:
“Có người đang giúp Hạ gia?”
“Nảng lực còn không nhỏ.” Liễu Mạn Mạn nói: “Hạ gia tuyệt đối không có thực lực này.”
“Có thể hay không là Sở Trần…” Liễu Thiên Thiên trong lúc bẳt chợt này ra một ý nghĩ: “Chị, Sở Trần tên này sâu không lường được, em có nên cho hắn nếm thử mùi vị tỉnh hoa độc hay không, buộc hắn khai báo lá bài tẩy của mình đi ra, như vậy chúng ta liền biết rõ rồi.”
Liễu Mạn Mạn không tiện bĩu môi” “Em cần thận lôi chính mình xuống.


Liễu Thiên Thiên cười hì hì.

Liễu Mạn Mạn sau đó nói: “Nếu em muốn tiếp xúc với Sở Trần, ngày mai cùng Quản thúc đi một chuyến, Quản thúc nói, ngày mai muốn đi thàm hỏi Sở Trần.”
Ánh mắt Liễu Thiên Thiên khẽ sáng lên: “Vậy chị thi sao? Chị có đi không?”
“Thiên Cơ Huyền Đồ có tin tức rồi, ngày mai chị phải tự mình đi qua xem một chút.” Liễu Mạn Mạn nói: “Em đi cùng Quản thúc, nhớ rõ thành thật một chút, Sở Trần ngay cả võ đạo Tông Sư củng có thể đánh bại, chỉ bằng chút độc chiêu này của em, đừng khoe khoang trước mặt Sở Trần.”
Liễu Thiên Thiên nói thầm: “Tình hoa độc của em ngay cả võ đạo tông sư cũng có thể đánh ngã…”
“Em nói cái gi?”

“Khụ, em nói, ngày mai em sẽ mạo danh chị một chút.” Liễu Thiên Thiên hì hì cười nói: “Sở Trằn tèn kia luôn miệng nói một cái là có thể phân biệt ra chúng ta, ngày mai em sẽ làm cho hắn mất mặt.”
Liễu Mạn Mạn bất đắc dĩ, liếc Liễu Thiên Thiên.

Cô cảm giác Liễu Thiên Thiên giống như đang đùa
với lửa…
Liễu Mạn Mạn cũng không nói nhiều, về phòng nghĩ ngơi.

Liễu Thiên Thiên nằm sấp trên giường, hai chân trắng nõn đang đung đưa, vỗ vào ga giường màu hồng nhạt, lẳm bẩm: “Sở Trần có thể chịu nổi tình hoa độc hay không?”
Dương Thành một đêm nay, gió nổi mây bay.

Cả thành phố bàn luận sôi nổi một màn biểu diễn
vượt giới mà Sở Trần sắp tiến hành, mà một vài người có tâm tư khác, thì đang lưu ý Thiên Cơ Huyền Đồ đi đáu.

Tất cả các loại tin đồn bay trên bầu trời.


Cục đặc chiến Trung Quốc, cũng nhận được nhiệm vụ tìm kiếm Thiên Cơ Huyền Đồ.

Quầy bar 21, phòng làm việc trên tầng cao nhát.

“Mười bức tranh cổ của Trung Quốc, hiện nay còn tồn tại trên thế giới, rõ ràng đã được người ta chứng thực, chỉ có Môn bức, hiện tại đều được lưu trữ trong bảo tàng cố Cung.” Tư Đồ Tĩnh vừa gõ máy tính, vừa mở miệng nói: “Thật không nghĩ tới, dĩ nhiên lại đột nhiên xuất hiện bức thứ ba, Thiên Cơ Huyền Đồ.”
Giang Ánh Đào một thân sườn xám bó sát, dáng người lồi lõm làm cho người ta mơ màng, một đôi mắt hoa đào câu hồn nhiếp phách, ngồi trên sô pha, tra cứu tư liệu: “Đừng dong dài nữa, chúng ta
phải xông lên trước hai tổ kia, tìm được manh mối Thiên Cơ Huyền Đồ, lần này là cấp trên kiểm tra đánh giá tổ 9 chúng ta, nếu như có thé thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, cuối năm nói không chừng có cơ hội tiếp xúc với nhiệm vụ cấp cao hơn.”
“Chị Đào yên tâm, số liệu đang được phân tích.”Tư Đồ Tĩnh mỉm cười: “Tổ điều tra 9 chúng ta nhất định có thể đứng đầu, đến lúc đó tim được Thiên Co’ Huyền Đồ, chúng ta chính là lập được công lớn.”
“Cồng đầu cô cũng đừng nghĩ.” Giang Ánh Đào nói: “Ba tồ điều tra của chúng ta, nhiệm vụ lần này chủ yếu là điều tra, thật sự phải đi tìm Thiên Cơ Huyền Đồ, cỏn có người khác.”.


Bình luận

Truyện đang đọc