VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC

Diệp Thiếu Hoàng đang ngồi trên ghế sô pha, Vinh Đông, Tiền Bộ Thiệu và những người khác đều đang ở đây.”
“Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, ngũ đại gia tộc Thiền Thành trước đây quả là không thể coi thường.”
Diệp Thiếu Hoàng chậm rãi nói, “Tuy nhiên, Dương ThànhDiệp Giađã tuyên bố như thế, cơ hội chiến thắng cùa Hoàng Gia đã rất lớn rồi.”
“Diệp đại ca, không bằng chúng ta giúp đỡ Hoàng Gia, trấn áp
Tống Gia.”
Tiền Bộ Thiệuđộng tâm.
Diệp Thiếu Hoàng liếc hắn một cái, “Sự tình Tiền Gia, mi có thể làm chủ sao?”
Tiền Bộ Thiệu há hốc mồm không dám nói lời nào.
Loại tình huống này, ông nội hắn chắc chắn không thể để cho Tiền Giatùy tiện đứng đội.
Thậm chí, nói thẳng ra, đôi bên mặc kệ ai thắng ai thua, đối với Tiền Thị mà nói, không có nửa
điểm khác nhau.
“Chúng ta hãy kỹ vờ kịch này đi, tôi không tin, dạng này cũng không thể đối phó được với Sở Trần.”
Sở Trầnmới là người mà ba bọn họ thống hận nhất.
Nếu lời nguyền rủa có thể phát huy tác dụng,thì lời nguyền rủa của ba người có thể khiến Tống Gia trực tiếp phá sản.
Thiền Thành dưới ánh đèn neon sáng rực rỡ.
Giới thương nhân, một ngày nay không yên bình.
Đều nhìn không thấy chém giết, một trận không có khói lửa chiến đấu.
Nhưng bất kỳ bên nào, một khi thất bại, cũng có thể lâm vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.
Hoàng Gia, Hoàng Gia thất tướng đều tụ tập trong đại sảnh.
Hoàng Giang Hồng ngồi ở trung tâm với ánh mắt ảm đạm, tin tức lần lượt kéo về, phần lớn đều là những tin tức bất lợi cho Hoàng
Gia.
“Sự chuẩn bị của chúng ta vẫn còn chưa đủ.”
Hoàng Lân trầm giọng nói, “Có nhiều nơi phản ứng đã quá muộn, tổn thất rất lớn.”
Hoàng Vũ lộ vẻ tức giận, “Ai có thể ngờ rằng Tôn Gia và tập đoàn Mỹ Giai sẽ dốc hết sức lực để giúp đỡ Tống Gia bất kể hậu quả như thế nào. Tôi thực sự nghi ngờ liệu Tống Gia có cho họ thuốc lú hay không.”
“Sờ TrầnTống Gia, vốn thông
thạo một số Bàng môn tà đạo, có lẽ hắn ta thực sự đã dùng cách mờ ám nào đó để khiến tất cả gia tộc không tiếc công sức giúp đỡ hắn như thế này.”
Hoàng Lân hừ lạnh một tiếng, sau đó nói: “Sư môn của Ngọc Hải, thông hiểu Kỳ Môn thuật, hôm qua hắn đã xuất phát, tôi tin tưởng rằng hắn sẽ sớm có thể mang theo các cao thủ của sư môn, phá vỡ tà thuật củaSỞ Trần.”
“Diệp Yên đến rồi.”
Hoàng Tú Tú ngồi ở một bên,
đồng thời nhìn cha mình với ánh mắt phức tạp.
Cô ấy biết rõ, anh trai Ngọc Hải của cô đúng là muốn quay lại sư môn, nhưng nhất định không phải là để mời sư môn đối phó Sở Trần.
Ánh mắt mọi người nhìn chăm chú phía dưới, Diệp Yên cùng mấy người đi tới.
“Hoàng gia gia.”
Diệp Yên chủ động nói chuyện, đồng thời giới thiệu những người cô đưa tới với mọi người, tất cả
đều là những người phụ trách một số dự án quan trọng trong Diệp Gia.
“Trong tay bọn họ đều có một bản kế hoạch, có thể giúp Hoàng Gia đối mặt trận chiến này.”
Diệp Yên vừa mở miệng, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, trước khi đi ra, cô ta còn sắp xếp người đến chỗ nơi Mạc Nhàn đang nằm viện.
Diệp Gia chi viện! Sự xuất hiện của Diệp Yên đại diện cho hành động của Diệp Gia.

Bình luận

Truyện đang đọc