VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Sở Khai Bình không có ở trong điện thoại nói rõ ràng, mà là hẹn Sở Trần nói trước mặt.

Sở Trần ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, lập tức đứng lên, đi về phía Liễu Như Nhạn.

“Ta có việc quan trọng, phải lập tức trở về.” sỏ’ Trần trầm giọng mở miệng, nhìn Liễu Như Nhạn: “Liễu tỷ tỷ, có lẽ chúng ta sẽ xuất phát sớm.”

Trong lòng Sở Trần có dự cảm không tốt.

Liễu Như Nhạn gật đầu: “Ta đợi thông báo của ngươi.”

Sở Trần sau khi rời khỏi Bách Hoa Cung, trở về Dương Thành, nơi anh và Sở Khai Bình hẹn là phòng khách sạn Hoa Đằng ở Dương Thành.


Lúc Sở Trần đến khách sạn Hoa Đằng, Sở Khai Bình đã ở trong phòng riêng chờ.

Đẩy cửa tiến vào phòng riêng, Sở Trần thấy vẻ mặt nhị thúc nghiêm trọng hiếm thấy, trong lòng không khỏi trầm xuống, đi vào: “Nhị thúc, có phải có tin tức gì không?”

Sở Khai Bình chậm rãi gật đầu: “Ngay một giờ trước, tồ điều tra Cục đặc chiến nhận được một tin tức ở sâu trong vùng biển, chỉ hai ngày trước, một chiếc thuyền khổng lồ từ Nam Mỹ đi Trung Quốc, gặp phải cướp bóc của hải tặc, lúc ấy sau khi hải tặc cướp đi tài vật trên tàu, còn mang đi hai người.”

Thần sắc Sở Trần đột nhiên biến đồi.

Linh cảm xấu nhắt trở thành hiện thực.

“Hai con tin bị bắt là cha mẹ ngươi.” Sở Khai Bình trầm giọng nói: “Từ lúc bọn họ bị bắt đến nay, cũng không cỏ tin tức gì cùa bọn họ.”

Thần sắc Sỏ’ Khai Bình cũng không thoải mái.

Ông biết anh trai chị dâu của mình cũng là người tập võ, thực lực không kém, nhưng ở vùng biển mênh mông, đối mặt với đông đảo hải tặc hung ác, Sở Khai Bình cũng không biết bọn họ phải đối mặt với cái gì.

Sở Khai Bình không giấu diếm Sò’ Trần.

“Cha mẹ cháu cũng là võ giả?” Sở Trần giật mình: “Thực lực của bọn họ thế nào?”

Sở Khai Bình lắc đầu: “Võ đạo tông sư khẳng định, cụ thề đến trình độ nào, bọn họ nhiều nám như vậy không cỏ ở trước mặt người khác bày ra thực lực của mình, ta cũng không rõ lắm.”


Hai gã võ đạo tông sư, đối mặt với hải tặc vũ trang hạng nặng…

Trong đó hung hiểm, có thể tưởng tưựng được.

“Có thể tra được thân phận của đám hải tặc kia không?” Sở Trần hỏi.

Sỏ’ Khai Bình lắc đầu: “Thế lực hải tặc tung hoành phạm vi vùng biển, không có 100 cũng có 90, bọn họ tới vô tung vô ảnh, càng không có thân phận gì, khồng có hải tặc nào sẽ ngốc đến mức đặt biệt hiệu cho mình rồi bị người khác tập trung đi đối phó.”

Sở Khai Bình dừng một chút: “Nhưng ngươi yên tâm, cha mẹ ngươi không phải người thường, bọn họ có nàng lực xử lý rất nhiều biến cố.”

Cũng không sợ một vạn, chỉ sợ ngộ nhở… Sở Trằn thần sắc âm trầm, anh nhất định phải mau chóng ra biền.

Chỉ còn nám ngày nữa là đại hôn cùa Ninh Tử Mặc, nhưng

Sở Trần không đợi được.

Đang chờ ngày cuối cùng.

Sờ Trần hít sâu một hơi.

Nếu như ngày mai lúc này, Đại Tráng sư thúc còn chưa có cách đột phá đến khí tức cảnh mà nói, anh cũng sẽ xuất phát sớm, đi tới biển.

“Tối mai, cháu sẽ xuất phát.” Sở Trần nhìn Sở Khai Bình, nghiêm nghị mở miệng: “Bất luận như thế nào, cháu nhất định phải tìm được đám hải tặc bắt cha mẹ kia.”


“Tối mai.” Sở Khai Bình trầm ngâm một hồi: “Được, đến lúc đó ta sẽ an bài ba võ giả tồng sư đỉnh phong cùng ngươi

xuất phát.”

“Không cần.” Sờ Trần từ chối, trầm giọng nói: “Liễu tỷ tỷ còn có Thiên Bảo sư thúc đều đã đột phá đến khí tức cảnh, có bọn họ bảo vệ, hệ số an toàn của chuyến đi biển sẽ tảng lên rất nhiều, người quá nhiều ngược lại không tốt.”

“Thiên Bảo đạo sĩ của Cửu Huyền Môn cũng đột phá đến khí tức cảnh?” Sở Khai Bình thoáng giật mình, nhìn Sở Trần, ông nghĩ đến Thiên Cơ Huyền Trận của Sở Trần, xem ra, tất cả mọi người vẫn như cũ xem thường tác dụng của Thiên Cơ Huyền Trận.

Thánh Nũ’ Bách Hoa Cung, Thiên Bảo đạo sĩ Cửu Huyền Môn, đều đã là cường giả khí tức cảnh.

Điều này là đủ để nói lên tất cả mọi thứ.

“Sau khi ra biền, hãy nhớ rằng an toàn là ưu tiên hàng đầu.” Sở Khai Bình trước khi Sở Trần rời đi, nhiều lần dặn dò: “Cha mẹ ngươi những nám gần đây tinh lực tuy rằng vẫn luôn đặt ở trên kinh doanh, nhưng thực lực của bọn họ không kém, mặc dù chưa từng ở trước mặt người khác biểu hiện qua, nhưng bọn họ cho ta cảm giác, hải tặc bình thường, tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của bọn họ, cho dù vũ trang đầy đủ.”

Hải tặc bình thường, Sở Trần đương nhiên cũng sẽ không để ở trong lòng.

Nhưng hải vực bây giờ, Thiên Ngoại Thiên đã nhúng tay vào.


Bình luận

Truyện đang đọc