VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC

Cơ thể hắn vậy mà có thể chứa một lực lượng mạnh mẽ như vậy.

“Hắc Diệu Đường của Nhà họ Hoàng? Ta xem ra chỉ có vậy.”

Sở Trần nắm chặt tay, nhẹ nhìn Hoàng Dương, “Tôi đã nói với con trai ông nếu hắn muốn chơi, tôi sẽ phụng bồi đến cùng. Tất cả các người cùng lên đi, đệ nhất gia tộc của Thiền Thành cũng không thể mất mặt như thế. Tôi tin tưởng, Sở Trần tôi là một đối thủ hợp cách của nhà họ Hoàng,tuyệt đối không làm các

người thất vọng.”

Dưới cơn mưa xối xả, người thanh niên cầm ô, giữa hai lông mày hiện lên một sự tự tin mạnh mẽ.

Hoàng Dương ánh mắt lạnh lùng nheo lại, trong chốc lát, hắn vung bàn tay to, “Bắt lấySỞ Trần.”

Lần này, cả mười người đồng thời xông lên phía trước.

Võ đường của Hắc Diệu Đường nhà họ Hoàngtrên cơ bản đều là mười người một tổ.

Hoàng Dương nhìn chằm chằm Sở Trần, lúc này đã bị mười người vây quanh, ánh mắt càng trở nên lạnh lùng.

Hắn nhận được cuộc gọi từ con trai mình liền chạy tới, Hoàng Ngọclúc nói trong điện thoại cũng chưa nói lý do là gì,

HoàngDương không quan tâm lắm đến việc biết lý do của việc này.

Coi như là con trai hắn chủ động gây sự, điều đó cũng không quan trọng.

Dù gì con trai hắn cũng là đại

thiếu gia của nhà họ Hoàng, chỉ có con trai hắn mới được bắt nạt người khác, còn những người khác thì tuyệt đối không được phép ức hiếp con trai hắn.

Huống hồ, hôm nay Sở Trần trực tiếp xông vào cửanhà họ Hoàng.

Đây là đánh thẳng vào mặt mũi của nhà họ Hoàng.

Đường đường là nhà họ Hoàng làm sao có thề dung thứ được.

Khi mười thành viên của Hắc Diệu Đường hoàn toàn bao vây Sở Trần, giọng nói của Hoàng

Dương cũng chậm rãi vang lên, “Sờ Trần, cậu còn quá non nớt, đừng tưởng rằng mình có mấy phần công phu quyền cước liền có tư cách trở thành đối thủ nhà họ Hoàng. Tôi cho cậu biết… cậu còn xa xa không xứng.”

Trong lời nói của Hoàng Dương ẩn chứa một sự kiêu ngạo mạnh mẽ.

Gia đinh giàu có số một ở Thiền Thành, Hoàng Dươngtrong lồng ngực có niềm tự hào này và càngcó sự tự tin đó.

Sở Trầnchẳng qua chỉ là tuổi trẻ thiên tài sớm nổi sớm tàn mà thôi, những năm gần đây hắn cũng không phải chưa thấy qua, ngay cả trong Võ Đường của Hắc Diệu Đường cũng có vài tên thiên tài trẻ tuổi như vậy, sau khi bị áp chế liền tiến vào nhà họ Nhà họ Hoàng nhập Hắc Diệu Đường.

Sở Trần, chỉ là một tên ở rể nhà họ Tống, hắn coi là cái gì?

Hoàng Dương hoàn toàn không có đem Sở Trần để vào mắt.

“Nhà họ Tống dám đắc tội nhà họ Hoàng như thế này,xem ra, bọn họ cảm thấy có thể cùng nhà họ Hoàng đánh một trận thương chiến.”

Hoàng Dương cười chế nhạo, ánh mắt nhìn chằm chằm Sở Trần, trong đầu hắn đã bắt đầu tính toán, muốn dùng cách nào với cái giá thấp nhất,để làm cho nhà họ Tống biến mất ờ Thiền

Thành.

Từ trước tới nay, chưa từng có ai dám đắc tội với nhà họ Hoàng như thế này.

Hôm nay, Hoàng Dương có thể được coi là mở mang tầm mắt.

Hắn vung tay lên.

“Cầm xuống.”

Dưới cơn mưa nặng hạt, mười thành viên củaVõ ĐườngHắc Diệu Đường chân đạp nước mưa, mười đạo bóng đen tựa như hư ảo, mưa bắn tung tóe

dường như có một luồng khí băng lãnh.

Sở Trần khẽ nhướng mày.

Bình luận

Truyện đang đọc