VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


3 giờ chiều.

Hùng gia Thuận Thành, một chiếc xe từ từ chạy vào.

Trong xe, Tống Thu nhận điện thoại của Sở Trần: “Anh rể, chúng tôi đến rồi.”
Sau khi Tống Thu xuống xe, một bóng người cao to khỏe mạnh, cười ha ha đi lên: “Vị này chính là tiểu huynh đệ Tống Thu a, tôi là Hùng Nhạc.”
Hùng gia chủ Thuận Thành.

Lúc trước Sở Trần dùng lệnh Cửu Huyền thiếu chủ triệu tập đối phó một trong tám thế lực của
Hoàng gia.

Tống Thu nhất thời cũng có chút được sủng ái mà lo sợ, vị đại nhân vật trước mắt giậm chân có thể làm Thuận Thành động đất, hôm nay thế nhưng tự mình đến nghênh đón, còn chủ động làm quen.

Thể diện của anh rể, thật sự quá lớn.


“Hùng tiên sinh, ngài gọi tôi Tiểu Thu được rồi.” Tổng Thu vội vàng khiêm tốn trả lời.

“Vậy cậu trực tiếp gọi tôi là thúc, không cần khách khí.” Hùng Nhạc cười ha ha, hết sức nhiệt tình, ánh mắt nhìn Tống Thu lấp lánh.

Đây chính là em vợ của Cửu Huyền thiếu chủ.

Trong mat Hùng Nhạc, quả thực chính là tiều tổ tông.

Phải chiêu đãi tốt.

“Hùng thúc.” Tống Thu lập tức giới thiệu cho Hùng Nhạc một nhà Lý Chấn, Hùng Nhạc mời mọi người đi vào.

“Một đường đều đói bụng rồi, rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong.” Hùng Nhạc cười mị mị.


“Vậy thì chúng ta vừa ăn vừa chờ anh rể.” Tống Thu vỗ vỗ cậu bé chừng 10 tuổi bên cạnh: “Tiểu Thụ, đi, cơm nước xong Thu ca dạy ngươi đánh quyền.”
“Sở… Sở thiếu chờ lát nữa sẽ đến?” Thân hình Hùng Nhạc chấn động mạnh.

Hắn nhận được tin tức, là chiêu
đãi Tống Thu, ở trong điện thoại, Sờ Trần cũng không có nói muốn đến Thuận Thành.

“Đương nhiên ròi.”.

ngôn tình tổng tài
Saụ khi nhận được câu trả lời khẳng định của Tống Thu, cả người Hùng Nhạc càng thêm hưng phấn, không ngừng xoa xoa tay, không che dấu được kích động trong lòng.

Phía sau Hùng Nhạc, mấy tiểu bối trẻ tuổi đưa mắt nhìn nhau.

Trong đó có một thanh niên khoảng 20 tuổi là con trai của Hùng Nhạc, Hùng Chấn Quang, giờ phút này, vẻ mặt Hùng Chấn Quang mê hoặc, đây là người cha nghiêm túc lãnh khốc mà hăn quen biết sao?
“Quang ca, rốt cuộc người này có
lai lịch gì?” Người trẻ tuổi ở một bên cẩn thận hỏi: “Thoạt nhìn so với tôi còn nhỏ hơn, chưa đầy 18 tuổi.”
“Nghe nói là đến từ Thiền Thảnh.” Hùng Chấn Quang nói: “Còn nhớ lần trước không? Cha ta huy động tất cả lực lượng của Hùng gia, đi trợ giúp Tống gia ở Thiền Thành, đối phó Hoàng gia đệ nhất hào môn Thiền Thành lúc bấy giờ.

Người này, chính là đến từ Tống gia.”.


Bình luận

Truyện đang đọc