VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC

Nhà họ Tống ở Thiền Thành cũng đã trải qua nhiều đời làm việc chăm chỉ để có được như ngày nay.

Bọn họ nhận thức rất rõ về thực lực của nhà họ Hoàng ở Thiền Thành.

Lời nói của thiếu gia nhà họ Hoàng nhất định là không khuếch đại.

Chỉ cần nhà họ Hoàng có quyết tâm khiến nhà họ Tống biến mất ở Thiền Thành, quả thực nhà họ Hoàng có thể làm được.

ở Thiền Thành, không ai có thể lay chuyển được địa vị của gia đình giàu có số 1 của nhà họ Hoàng.

Tống Thiên Dương khóe miệng nhất thời mở ra, lúc này cổ họng như bị vật nặng chặn lại, rốt cuộc không cách nào phát ra được âm thanh.

Hắn là cha của đứa trẻ này.

Nhìn thấy vết thương của Tống Thu, ônghận không thề đem hung thủ băm thây vạn đoạn.

Điên! Sở Trần điên rồi! Trong đại sảnh, người nhà họ Tống nhìn Sở Trần mà sững sờ.

Chỉ vì thayTống Thuxả cục tức để rồiđắc tội với nhà họ Hoàng?

“Sở Trần, tôi yêu cầu cậu nhìn rõ thực tế, được không?”

Tống Vân nói, “Nhà họ Tống chúng ta có thể đắc tội người khác sao?”

“Đừng tưởng rằng hôm qua đại xuất danh tiếng, liền đắc ý quên mình.”

Chu Kiếmnhịn không được, hắn lắc đầu nói: “Có rất nhiều chuyện, không phải chỉ cónắm đấm cứng là được.”

“Huống chi, cậu cho rằng cậu đơn thương độc mã xông vào nhà họ Hoàng, liền có thể thay Tiểu Thu trả thù sao? ”

Lâm Tín Bình nói, “Song quyền không đánh được tứ thủ,nội tình nhà họ Hoàng khủng bố đến mức nào cậu căn bản không biết, cậu muốn bước qua cửa nhà họ Hoàng, còn muốn bình yên vô sự đi rasao?”

“Sở Trần, hãy suy nghĩ kỹ trước khi hành động.”

Tống Thiên Dương chỉ có thể bất lực lắc đầu.

Lúc này, Tống Nhan cũng đi ra.

“Cô ba, cô đến thật đúng lúc.”

Tống Vân nói, “Nói cho em biết, có người sắp trở thành anh hùng. Ôi ôi, vội vàng muốn tới nhà họ Hoàng chịu chết kìa.”

“Nếu không phải nhất cử nhất động của hắn đại biểu cho nhà họ Tống, sẽ liên luỵ đến nhà họ

Tống, ai sẽ cản hắn?”

TốngTình chế nhạo.

Tống Nhan đi tới trước mặt Sở Trần, ngước mắt nhìn Sở Trần, “Anh thật sự muốn đi sao?”

Sở Trần cười, “Bà xã à, đợi anh về nhà ăn cơm chiều.”

Tống Nhan con ngươi có chút hiện lên một vòng sáng tỏ, gật gật đầu, “Tất cả sẽ đều là đồ ăn anh thích.”

Vừa dứt lời, nhà họ Tống càng thêm ngâyngốc.

“Tống Nhan, em cũng bị điên rồi sao?”

Tống Tình gọi thẳng tên cô, hai mắt mờ to, “Em không ngăn Sở Trần, em có biết anh ta sẽ gây ra bao nhiêu rắc rối không?”

“Nhan Nhan, đừng hành động theo cảm tính.”

Tống Thiên Dương trịnh trọng nói.

Tống Nhan quay đầu nhìn mọi người, “Con nhìn tình cảnh của đệ đệ rất thống khổ. Đệ đệ là thân nhân của con, bây giờ bị

người ta làm tổn thương, con không có năng lực báo thù cho đệ đệ, thế thì, con dựa vào cái gì ngăn cản Sở Trần vì đệ đệđi báo thù.”

“Nhà họ Hoàng rất có thế lực, nhưng các người có bao giờ nghĩ rằng nếu nhà họ Tống không làm gì, Tiểu Thu cả đời này sẽ không thể ngóc đầu lên nổi ỞThiền Thành.”

Tống Nhan nhìn lại Sờ Trần, “Sở Trần không phải là mãng phu, hôm nay chuyện này, vốn chính là Nhà họ Hoàng thiếu gia ỷ thế hiếp người, con không tin, Nhà

họ Hoàng thực sẽ như thế hoành hành bá đạo, vô pháp vô thiên.”

“ít thì ba ngày, nhiều thì năm ngày.”

Bình luận

Truyện đang đọc