VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Một nhà ba người Lỵ Chấn miệng đều mờ ra, cổ trùng ở cổ họng nhúc nhích, chậm rãi bò lên trên…
Một màn này, làm cho người ta nhin sờn gai ốc.

Hùng Chấn Quang theo bản nàng lui về phía sau một bước, hắn chưa từng thấy qua hình ảnh huyền bí như vậy.

Trong miệng Lý Tiểu Thụ xuất hiện một con sâu màu đỏ, trong nháy mắt bay ra khỏi miệng Lý Tiều Thụ, con sâu nhỏ màu đo phảng phất như có cánh bay ra ngoài.

Một tiếng sấm đập tới.

Con sâu nhỏ màu đỏ bị cắt trực tiếp thành hai đoạn.

Ninh Quân Hà đang lải xe trong miệng một ngụm máu tươi phun ra ngoài, thân thể run lên, trong đó một Tử Cổ bị hủy.

“Sở Trầní”
Ninh Quân Hà nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt dữ tợn, hai tròng mắt tràn ngập oán hận: “Ta vá ngươi không đội trời chung!”
Ninh Quân Hà lại đạp mạnh chân ga.

Chì cần gần hơn một chút, hắn có thể thông qua Mầu cổ Dung Huyết đến khống chế Tử cổ thậm chí trực tiếp để Tử cồ đi chết.


Sau khi con sâu màu đỏ trong miệng Ly T.ểu Thụ đi ra ngoài, thân thề mềm nhũn, ngã xuống đất’
“Tiếu Thu.

dẫn cậu ấy ra ngoài nghỉ ngơi một hồi sẽ không sao.

Sở Trần nói.

Tống Thu ôm Lý Tiểu Thụ, lui sang một bên.

La Vân Đạo Tôn cười tủm tỉm nhin Sở Trần: “Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành.”
‘Tôi bên này không có vấn đề gì.

Lời nói của Sở Trần vừa dứt, Lý Chấn cùng với vợ trong miệng đồng thời xuất hiện hai con sâu màu đỏ.

Hai con sâu màu đỏ vừa bay ra chợt quay đầu vọt về phía vợ chồng Lý Chấn…
Tầm mắt Sờ Trằn híp lại, tay bóp bùa, nhanh chóng thi triển ra.

Hai đạo kinh lôi bổ về phía hai con sâu màu đò.


Vợ chồng Lý Chấn đồng loạt ngã xuống đất.

Nhưng hai con sâu màu đỏ phảng phất có sinh mệnh, trên không nhoáng lên, né tránh công kích của Tiểu Ngũ Lôi Phù.

Trong lòng mọi người đều cả kinh.

“Là Vu Thần Môn chủ đến rồi.”
Sở Trần trầm giọng nói: “Hắn đã tiến váo phạm VI có thể khống chế Tử Mẩu Dung Huyết cổ ”
Sắc mặt Tống Thu biến đổi, thốt ra: “Anh rể, làm sao bây giờ?
■‘Hắn trễ một bước.” Ảnh mắt Sở Trần nhìn về phía La Vân Đạo Tôn.

La Vân Đạo Tôn khống dám lười biếng, tay bóp bùa, hào quang liên tục nồi lên, lực bùa như lồng giam phủ tới.

“Hai con sâu nhỏ điều khiển từ xa, cũng dám diễu võ dương oai trước mặt bản tôn.” La Vân Đạo Tôn cuối cùng dùng phương thức đơn giản thô bạo nhất, lấy ngón trỏ cùng ngón cái làm vũ khí, trước sau bóp chết hai con sâu nhỏ.

Bên đường cao tốc xa xa, vô lăng đều bị máu tươi nhuộm đỏ.

Thân thể Ninh Quân Hà nằm sấ
trên vô lãng, tức giận đến phát run, chậm một bưởc, nếu như Dung Huyết Từ cổ còn ở trong cơ thẻ một nhà ba người Lý Chấn’ Sở Trần muốn ngăn cản Dung Huyết Tử cổ thương tốn Lý Chán, khó như lên trời.

SỞ Trần!”
Ninh Quân Hà nghiến ráng nghiến lợi, thanh âm băng hàn phảng phất như ờ trong băng thiên tuyết địa rút ra: “Ngươi làm hỏng chuyện tốt của ta, chết không yên lành.”
Ánh mắt Ninh Quân Hà tràn ngập sát ý..


Bình luận

Truyện đang đọc