Một kích này, chiến ý trong mắt Ninh Tử Mặc càng trở nên nồng đậm, hắn hoàn toàn có thể bỏ qua tuổi tác của Sở Trần, ở trước mặt hắn, khả năng nắm bắt
những biến hóa vi diệu trên chiến trường của Sở Trần cũng không kém hắn.
“Không hổ là đồ đệ của lão gia tử.”
Ninh Từ Mặc từ xaxông lên, “Tới đánh một trận thống khoái nào.”
Đánh một trận! Sở Trần khi nghe được ba chữ này liền cảm thấy khá thú vị.
Năm năm qua, vị đại thiếu gia nhà họ Ninh trước mặt này có lẽ đã kìm hãm không ít thứ đi.
Hắn cần phát tiết bằng một trận chiến thực sự.
“Phụng bồi cậu đến cùng.”
Sở Trần cười đắc ý, huy quyền nghênh tiếp.
Lân này, Sở Trân trực tiêp coi nhẹ những cú ra quyền ẩn chứa biến hóa của Ninh Tử Mặc, một quyền đối chiến, Sờ Trầntìm trong sự biến hóa đó điểm đột phá.
Mặc cho Ninh Tử Mặc thiên biến vạn hóa, Sờ Trần gặp chiêu phá chiêu.
Trên lôi đài, hai bóng người quyền va quyền, tạo cho người ta một tác động thị giác cực kỳ mạnh mẽ! Trong phòng, Ninh Tử Châu đột nhiên đứng lên, ánh mắt nhìn về phíalôi đài, nhất thời không kìm được kích động, giọng nói run run, “Sở Thúc … Sở Thúc thật lợi hại.”
Ánh mắt Tống Nhan một mực đặt trên người Sở Trần, “Từ khi hắn tỉnh lại, hắn chưa từng làm chuyện gì không chắc chắn,
nhưng hôm nay… cục diện này, dường như cả hai bên đều có cơ hội thắng.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Tình Đầu Ngọt Ngào
2.
Mưu Đồ Dụ Dỗ (Kết Hôn Rồi Dụ Dỗ Em)
3.
Hồ Ly Nhỏ Trong Tay Đô Đốc Ác Ma
4.
Trùng Sinh Để Gặp Người
=====================================
Một gian phòng khác.
Hoàng Vũ nắm chặt tay, vẻ mặt dữ tợn, nhìn chằm chằm vào lôi đài, “Sở Trần làm sao có thể ăn miếng trả miếng với ‘Đáp án’ như vậy? Vừa rồi bọn họ nói chuyện lâu như vậy, hẳn là đánh quyền giả.”
Ánh mắt Diệp Yên bất định, thực lực của Sở Trần, một lần nữa làm mới nhận thức cùa cô.
Khán giả phía dưới sân khấu hoàn toàn choáng váng.
“Ồng trời của ta, tađang nhìn thấy gi thế này? Lại có người có thể cường thế đấu với ‘Đáp án’!”
“Người cuối cùng cường đấu với ‘Đáp án’ là hai năm trước, lúc ấy chỉ sau ba quyền, ‘Đáp án’ đã đánh bay người đó khỏi lôi đài.
Nhưng bây giờ, Sở Trần cùng ‘Đáp án’ đã đối nhau hơn mười chiêu đi.”
“Sử Trần, hai mươi ba tuổi, Tông Sư quyền thủ trẻ nhất tỉnh Quảng Đông, trời ơi, tôi không bao giờ dám tin một người như vậy có thể đánh ngang tay với ‘Đáp án’.”
“Không tin thl làm gì được? Hiện tại Sờ Trần vẫn chưa có biểu hiện thất bại đâu, từ nay về sau, ta sẽ là fan cuồng của Sở Trần.”
Hai tay Lương Xuyênâm thầm run lên, hai mắt sáng rực, vô cùng kích động nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trên lôi đài.
Hai người đều thẳng thắn thoải mái, quyền cước đối oanh, khí thế bàng bạc.
ít nhất từ tình huống hiện tại, Sờ
Trần có cơ hội chiến thắng.”
Lương Xuyên kìm nén ý muốn hô to cổ vũ Sở Trần, trong lòng vô cùng hưng phấn, nếu cuối cùng Sờ Trần thắng, năm nghìn của hắn sẽ trở thành hai mươi lăm vạn, tuy không phải là số tiền quá lớn nhưng cược tỷ lệ ăn thua là một ăn năm mươi, sự kiêu ngạo trong lòng không phải hai lăm vạn có thể so sánh được.
Lúc này, người đàn ông bên cạnh Lương Xuyên có chút căng thẳng, anh ta liếc nhìn thời gian, đã năm phút trôi qua kể từ trận chiến trên lôi đài bắt đầu.
Cược kết thúc trận chiến trong vòng năm phút sẽ bị hủy..