VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Vốn tưởng rằng Vương Tái Tiên nói ngược lại, nhưng ý của người thanh niên, thật sự muốn kéo hết xe của câu lạc bộ siêu xe đi?

“Ngư thiếu…” Vương Tái Khôn nóng nảy.

“Im miệng.” Vương Tái Tiên vừa quát, ánh mắt sắc bén, liếc mắt nhìn Vương Tái Khôn một cái: “Lúc trước em muốn thành lập câu lạc bộ siêu xe, anh không phản đối, nhưng nếu mục đích của em thành lập câu lạc bộ siêu xe là ẩu đả trên đường phố, vậy thì nhanh chóng giải tán câu lạc bộ vô dụng này.”

Vương Tái Khôn sững sờ.

Anh trai xuất hiện khiến hắn cảm thấy ngạc

nhiên bất ngờ, nhưng không nghĩ tới, anh trai lại không có giúp hắn.

Khuôn mặt Vương Tái Khôn lập tức nóng lên, hận không thể tìm một khe hở chui vào.

Sự thay đổi của tình hình khiến tất cả mọi người không thể đoán trước.


Sở Trần cũng bất ngờ nhìn Vương Tái Tiên một cái.

Ngược lại Vương Chính Nham rất nhanh phản ứng lại, đại thiếu tự mình lên tiếng muốn bắt giữ xe của nhị thiếu, cái này căn bản không cần lựa chọn.

Lập tức thu giữ!

Rất nhanh, xe tải gào thét mà đến.

Dưới ánh mắt đông đảo nhìn chăm chú, từng chiếc siêu xe chục triệu bị kéo đi.

Đám đông đã sợ ngây người.

“Sở Trần này, năng lượng ngập trời!”

“Câu lạc bộ siêu xe đã rơi vào tay anh ta rồi.”

“Có Vương đại thiếu gia ở đây, mấy người trong câu lạc bộ siêu xe kia cũng không dám động đậy.”

“Mọi người cho rằng vị bên cạnh Vương đại thiếu chính là người thường sao? Hắn tên là Sở Tiểu Ngư, tên rất bình thường, nhưng ở kinh thành ai mà không biết, Sở Tiểu Ngư cùng Vương Tái Tiên là anh em đáng tin cậy.”

Các thành viên của câu lạc bộ siêu xe tụ tập lại với nhau, giận mà không dám nói.

Tất cả mọi người đều nhìn người sáng lập mấy câu lạc bộ Vương Tái Khôn.

Loại thời điểm này, tùy thuộc vào năng lực của bọn họ.

Cũng không thể để cho câu lạc bộ siêu xe chịu thiệt thòi lớn như vậy.

Nụ cười trên khuôn mặt Tiêu Dung cũng hoàn toàn biến mất, trong lúc bất chợt cảm thấy Vương Tái Tiên cũng không đẹp trai như vậy, quả thực đáng ghét.


Hắn ngay cả em trai của mình cũng không giúp!

“Anh, em không phục!” Vương Tái Khôn nghẹn một cỗ tức giận, tối nay vốn định xung quan giận giữ vì hồng nhan, nhưng không ngờ, cơn giận dữ này, bị anh trai mình tưới một chậu nước lạnh dập tắt.

“Dựa vào cái gì mà kéo xe của chủng tôi đi?” Tiêu Dung cũng không quan tâm nhiều như vậy, thanh âm bén nhọn, chấn thanh nói: “Hiện tại chúng tôi đều không có xe, dứt khoát dùng xe cảnh sát kéo tất cả chúng tôi đi? Sở Trần vừa rồi không phải nói muốn

đưa chúng tôi vào đồn cảnh sát sao? Nào, đưa tất cả chúng tôi vào.”

Tiêu Dung quyết định, dứt khoát làm lớn chuyện.

Sức mạnh đằng sau toàn bộ câu lạc bộ siêu xe, cũng không phải một mình đại thiếu gia Vương gia có thể chống lại.

Cô vô cùng chắc chắn, cho dù là Vương Tái Tiên, cũng không dám bắt giữ toàn bộ người trong câu lạc bộ siêu xe.

“Vậy thì triệt để chơi lớn đi.” Trong mắt Văn Phạm Tinh cũng có tức giận, lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Trần.

Tầm mắt Sở Trần nhẹ nhàng híp lại: “Đối với yêu cầu của các người, tôi rất vui vẻ thành

toàn.”

“Vương sở trưởng, còn chờ gì nữa?” sở Tiểu Ngư vui vẻ, mở miệng nói: “Dần tất cả bọn họ đi.”

Vương Chính Nham ngây người.

Thật sự muốn chơi lớn như vậy?

“Dan đi.” Vương Tái Tiên cũng mở miệng, thản nhiên mở miệng: “Hơn nữa, tối nay ai

cũng không được phép rời đi, thông báo cho cha mẹ bọn họ, sáng mai đi làm thủ tục đón người ra, còn có…điều tra kỹ câu lạc bộ siêu xe.”


Thanh âm giống như một tiếng sấm hạ xuống.

Tất cả mọi người trong câu lạc bộ siêu xe đều sững sờ.

Hoàn toàn không thể tin vào những gì mình nghe được.

Sắc mặt Tiêu Dung tái nhợt, thân thể run rẩy nhẹ nhàng.

Cô ngay cả khách sạn cấp thấp cũng chưa từng ở qua, ở nơi đó một đêm, cô sẽ phát điên.

“Tôi không muốn!” Tiêu Dung vội vàng lắc đầu.

Vốn định dựa vào năng lượng của câu lạc bộ siêu xe khiến đối phương có chút kiêng kỵ, không nghĩ tới, Sở Trần, Vương Tái Tiên thậm chí còn có sở Tiểu Ngư, đều hoàn toàn không để câu lạc bộ siêu xe của bọn họ vào trong mắt.

Lần đầu tiên trong đời phú nhị đại này sinh ra cảm giác bất lực.

Xe cảnh sát gầm rú đến.

Các thành viên của câu lạc bộ siêu xe đã được đưa lên xe.

Tiêu Dung cầu xin, cuối cùng cũng không thoát khỏi vận mệnh bị đưa đi.

“Đây thực sự là một sinh nhật đáng nhớ.” Sở Trần thần sắc lạnh nhạt, không có chút thương hại nào, nếu mà anh không có bất kỳ bối cảnh thực lực nào mà nói, người đi vào đêm nay chính là anh.

Sở Trần nữa nhìn về phía Vương Tái Tiên.


Bình luận

Truyện đang đọc