VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC

Lời nói lỗ mãng của Sở Trần khiến chàng trai trẻ hoàn toàn tức giận.

Những người còn lại trong phòng cũng sững sờ, thần sắc khó hiểu nhìn Sở Trần.

Theo như bọn họ nghĩ, Sờ Trần sẽ không nói những điều ngớ ngần như vậy.

Tuy rằng trước đây Sờ Trần là một tên ngốc nổi danh khắp thành phố.

“Tôi có nghe nói đến một căn bệnh kỳ lạ, một số người có hai nhân cách, bất cứ lúc nào cũng sẽ thay đổi.”

Giọng một lão gia tử có chút âm

dương quái khí.

Ý tứ tự nhiên, Sở Trần lại bắt đầu trở nên ngu ngốc.

“Nếu như vậy, thật sự là rất đáng tiếc.”

Vẻ mặt Sở Trần rất bình tĩnh, nhìn về phía người thanh niên, “Còn chưa thỉnh giáo.”

“Hoàng Ngọc, con trai cả của Hoàng Dương nhà họ Hoàng.”

Người thanh niên ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Trần.

Sở Trần đêm nay đã nghe rất nhiều chuyện về nhà họ Hoàng, trong số đó, Hoàng gia thất tướng, xếp hạng lão đại, tên là Hoàng Dương.

Sờ Trần liếc mắt nhìn người thanh niên.

Khó tráchlại đượcHoàng Giang Hồng đưa đi ăn cùng, hóa ra là cháu đích tôn nhà họ Hoàng.

Có thể không phải là người nổi bật nhất trong đám thế hệ trẻ của nhà họ Hoàng, nhưng lại là người cỏ thể đại diện tốt nhất cho thế hệ trẻ của nhà họ Hoàng.

“Thì ra là Hoàng đại thiếu gia.”

Sở Trần cười, “Đại thiếu gia, cậu đừng nóng vội, tôi hỏi cậu, lão gia tử sức khỏe không được tốt đã bao lâu rồi?”

Hoàng Ngọc nhíu mày.

“Nói cách khác đi.”

Sở Trần nói, “Lão gia tử đã bỏ rượu một tháng, thân thể có tiến bộ không?”

Hoàng Ngọckhông nói thành tiếng. Hắn cũng không biết.

“Kỳ thực cậucũng không cần trả lời, tôi biết, không chuyển biến a.”

Sở Trần nói.

“Anh là đang nói bậy.”

Hoàng Ngọcquát to một tiếng.

“Nếu nhưbỏ rượu một tháng thật sự có chuyển biến đáng kể, như vậy vừa rồi lão gia tử đã không do dự uống một ly rượu.”

Sở Trần nhìn Hoàng Giang Hồng cười, “Tôi nói, không sai đúng không. Cho dù là lão gia tử là người nghiện rượu,không có khả

năng liền điểm ấy định lực cũng không có.”

Hoàng Giang Hồng cười sảng khoái, câu trả lời đã quá rõ ràng.

“Nhưng bác sĩ nói rằng ông nội phải ngừng uống rượu trong khoảng thời gian này.”

Hoàng Ngọc nói.

Bình luận

Truyện đang đọc