VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Vị đại thiếu gia Vương gia này đại nghĩa diệt thân quyết đoán như vậy, quả thật ngoài dự liệu của anh.

Cửa đại viện Bạch gia náo nhiệt, theo xe cảnh sát rời đi, rất nhanh liền vắng vẻ, đám người cũng dần dần tản ra.

Không ít ánh mắt của người còn rơi vào trên người Sở Trần, nhịn không được liếc mắt nhìn thêm vài lần.

Tối nay, bọn họ xem như chứng kiến cái gì gọi là Mãnh Long qua sông thật sự.

Bọn họ đều rõ, nguyên nhân đại thiếu gia Vương gia đại nghĩa diệt thân, nhất định là bởi vì Sở Trần.

“Không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên trở

lại trường học thôi.” Chung Oánh Oánh kéo cô gái đeo kính một chút.

Cô gái đeo kính ánh mắt phát sáng nhìn sỏ’ Trần, sau đó không nỡ rời đi.

Người của hai thế giới, nhất định sẽ không có gì giao nhau.


“Vương Tái Tiên, thành viên Thiên Vong Điện Cục đặc chiến, biệt danh là ‘Kim Tiên’.” Vương Tái Tiên đưa tay về phía sở Trần: “Sở Trần, ngưỡng mộ đại danh từ lâu.”

“Trần ca.” sở Tiểu Ngư ở một bên thì hưng phấn hơn nhiều: “Em là Sở Tiểu Ngư, cũng là thành viên Thiên Võng điện, biệt danh của em giống như tên của em Trần ca, huynh đệ chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, tìm một chỗ uống một chén?” Sở Tiểu Ngư đối với vị

đường ca này vẫn có chút sùng bái Trần ca, huynh đệ chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, tìm một chỗ uống một chén?” sở Tiểu Ngư đối với vị đường ca này vẫn có chút sùng bái.

Sở Tiểu Ngư?

Sở Trần tò mò nhìn thoáng qua sở Tiểu Ngư, thốt ra: “Cậu là con trai của nhị thúc?”

Tướng mạo của hai người có chút giống nhau, quan trọng hơn là, tên của hắn có liên quan đến cá, rất phù hợp với cái tên của những người yêu câu cá kỳ cựu như nhị thúc.

Sở Tiểu Ngư gật đầu.

Thì ra là em họ.

Sở Trần nhất thời hiểu được vì sao Vương Tái Tiên lại quyết đoán lựa chọn giúp anh xử lý ‘chuyện phiền toái’ tối nay.

Sở Tiểu Ngư ở đây, Vương Tái Tiên đương nhiên càng thêm rõ ràng thân phận của Sở Trần.

“Trần ca, anh em chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, tìm một chỗ uống một ly?” Sở Tiểu Ngư đối với vị anh họ này vẫn có chút sùng bái.

Vương Tái Tiên cũng cười nói: “Người trẻ tuổi của Thiên Võng Điện vốn không nhiều lắm, ngày thường tôi và Tiểu Ngư thường tụ tập cùng một chỗ, hiện tại có thêm sở Trần, quả thật nên uống một ly, đồng thời cũng chúc mừng đại thắng ở thành phổ Riyadh!”

Đại thắng ở thành phố Riyadh.

Sở Trần bất ngờ nhìn Vương Tái Tiên, không thể phủ nhận, tên này quả thật có được một gương mặt đẹp đủ để làm cho phụ nữ đều thèm muốn, có thể dùng tuấn mỹ để hình dung, nhưng, từ bước chân Vương Tái Tiên vừa mới đi về phía anh mà xem, Sở Trần có thể phát hiện ra, sức chiến đấu của Vương Tái Tiên, không thua kém Phó Long Sư vừa rồi.

Có thể tuổi còn trẻ tiến vào Thiên Võng Điện,

đương nhiên không phải hạng người tầm thường.

Tin tức truyền đi rất nhanh.


Chuyện xảy ra ở thành phố Riyadh, Vương Tái Tiên lại biết.

“Tin tức bên thành phố Riyadh là Trần ca sẽ từ kinh thành bay về Dương thành, em vốn còn muốn gửi tin nhắn cho phía sau đài của Trần ca, không nghĩ tới liền nghe thấy tin tức câu lạc bộ siêu xe dốc toàn lực xuất hiện.” Sở Tiểu Ngư cười tủm tỉm nói: “Sau đó liền phát hiện chuyện này lại còn có liên quan đến Trần ca.”

“Rắc rối nhỏ.” Sở Trần khoát tay áo: “Tôi đưa cô Đào về khách sạn trước, sau đó cùng hai người uống rượu.”

Sở Trần quả thật không để câu lạc bộ siêu xe ở trong lòng, nhưng mà, giờ phút này các thành viên câu lạc bộ siêu xe, đều hận không thể lột da bóc xương sở Trần.

Trên xe cảnh sát, ba người Tiêu Dung cùng Văn Phạm Tinh, Vương Tái Khôn ngồi ở hàng ghế sau, thần sắc đều âm trầm.

“Không được, tôi phải gọi cho cha tôi.” Tiêu Dung như mới tỉnh mộng, đột nhiên chợt bật dậy, lấy điện thoại ra, nhanh chóng gọi điện

thoại cho cha, điện thoại vừa mới kết nối, thanh âm liền mang theo nức nở: “Cha, cứu con.”

Đầu dây bên kia, thanh âm nhất thời khẩn trương hẳn lên, một đạo thanh âm của người trung niên: “Dung Nhi, làm sao vậy? Con đang ở đâu?”

“Con… con đang ở trên xe cảnh sát.” Tiêu Dung mở miệng.

“Trên xe cảnh sát?” Thanh âm của người trung niên ngẩn ra, nhưng cũng rõ ràng thả lỏng một chút: “Đã xảy ra chuyện gì, sao con lại chạy trên xe cảnh sát.”

“Cha, vài ba câu nói không rõ, cha đến đồn cảnh sát Hải Điện đón con về nhà đi, nếu không, tối nay con sẽ không về được.”

Thanh âm của Tiêu Dung có chút phát run, cô không cách nào tưởng tượng được cảnh tượng mình ở lại đồn cảnh sát một đêm.

Đầu dây bên kia, một đại sảnh biệt thự, người đàn ông trung niên Tiêu Trí cần mặc một thân đồ ngủ, sau khi điện thoại cúp máy, Tiêu Trí Cần giật mình.

“Dung Nhi nói cái gì?” Một người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh đang đắp mặt nạ.

“Con nói trên xe cảnh sát, bả tôi đến đồn cảnh sát Hải Điện để đón nó.” Tiêu Trí cần lắc đầu: “Đứa nhỏ này cũng không nói cụ thể là chuyện gì.”

“Không phải nó muốn tổ chức tiệc sinh nhật sao? Làm thế nào lại chạy đến đồn cảnh sát Hải Điện vào ngày sinh nhật.” Người phụ nữ

xinh đẹp không hiểu.


“Đừng lo, tôi sẽ gọi cho lão Vương hỏi một chút.” Tiêu Trí cần ngồi trên sô pha, thần sắc bình tĩnh, tìm được số điện thoại của Vương Chính Ngôn, gọi tới, nhưng mà, đầu dây bên kia trực tiếp vang lên gợi ý điện thoại di động đã tắt máy.

Tiêu Trí Cần phảng phất ngửi được một chút mùi không tầm thường, nhíu mày.

“Còn không nhanh chóng gọi điện thoại cho Dung Nhi.” Người phụ nữ xinh đẹp thúc giục, thần sắc tràn đầy lo lắng: “Cũng không thể để cho người khác khi dễ Dung nhi của chúng ta.”

Tiêu Trí Cần không chần chờ, lập tức gọi điện thoại.

Thần sắc dần dần trầm xuống.

“Làm sao vậy?” Người phụ nữ xinh đẹp đã tháo mặt nạ ra.

“Toàn bộ câu lạc bộ siêu xe đã được đưa về đồn cảnh sát Hải Điện với tội danh tụ tập đông người ẩu đả.” Lời nói của Tiêu Trí cần vừa dứt, thanh âm của người phụ nữ xinh đẹp đã bén nhọn vang lên: “Cái gì? Vương Chính Nham đang làm gì vậy? Vương Tái

Khôn, Văn Phạm Tinh cũng bị bắt? Tụ tập người ẩu đả… đùa cái gì thế a!”

“Vương Tái Khôn và Văn Phạm Tinh ngồi bên cạnh Dung Nhi chúng ta.” Tiêu Trí cần cau mày.

“Vậy tôi cũng yên tâm không ít.” Người phụ nữ xinh đẹp nói: “Vương gia cùng Văn gia bên kia khẳng định sẽ có động tác, a, không đúng, Vương Chính Nham kia không phải là… ông ta đang làm cái quái gì vậy?”

“Văn gia có thể có động tác hay không tôi không biết, nhưng Vương gia khẳng định sẽ không làm gì.” Tiêu Trí cần trầm mặt: “Người ra lệnh, chính là đại thiếu gia Vương gia, Vương Tái Tiên. Hơn nữa, cậu ta đã ra lệnh rõ ràng rằng bất không ai được phép đưa bất kỳ ai trong câu lạc bộ siêu xe đi tối nay.”

“Cái gì? Vậy Dung Nhi sẽ qua đêm ở đồn cảnh sát? Không được, tôi không đồng ý!” Thanh âm của người phụ nữ xinh đẹp bén nhọn: “Vương Tái Tiên cứ như vậy vô pháp vô thiên sao?”

“Bà nói bớt hai câu đi.” Tiêu Trí cần đứng lên: “Vương Tái Tiên là ai, cậu ta sẽ vô duyên vô cớ làm ra hành động như vậy sao? Điều tra rõ ràng trước, không nói chuyện lung tung, càng không nên làm việc bốc đồng.”

Xe cảnh sát gầm rú và trở về đồn cảnh sát.


Bình luận

Truyện đang đọc