VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC



Có tiền đúng là có thể sai khiến quỷ thần, có tiền có thể khiến cậu em vợ này gọi một tiếng tỷ phu.
Đây là lần đầu tiên sau năm nămTống ThugọiSỜ Trầnmột tiếng tỷ phu.
“Cha, con có chuyện muốn bàn với cha.”
Tống Nhan không có ý định đề
cập thêm về vấn đề này, liền bước lên, “Ngày hôm nay con đã nói chuyện với đại diện nhà họ Hạ.

Hai bên đồng ý hợp tác thành lập công ty dược phẩm Bắc Trần, mọi vấn đề xây dựng công ty sẽ do nhà họ Tống quyết định và cung cấp.

Conmuốn chọn địa chỉ công ty ờ tòa nhà Kim Than Thành.”
“Cô ba, cô khó tránh khỏi có ý nghĩ quá hão huyền đi.”
Lâm Tín Bình trực tiếp buột miệng, trầm giọng nói: “Về phương diện giá cả, Tòa nhà Kim Than Thành hiện nay là đắt nhất

ở Thiền Thành.

Cô đã tính đến chi phí chưa? Còn về giá trị, sự cạnh tranh trong ngành dược phẩm ờ Thiền Thành khốc liệt như thế nào, tôi nghĩ không cần nhiều lời.

Trong tòa nhà Kim Than Thành mấy nhà cự đầu về dược phẩm đều đặt trụ sở, dược phẩm Bắc Trầnnếu đặt ở đó sẽ không đáng chú ý.”
” Phân tích của Tín Bình là đúng.”
Tống Vân nói, “Gia đình họ Hạ có thế lực mạnh, nhưng đó là ở Dương Thành.

Dược phẩm Bắc Trần muốn mở ra ở thị trườngThiên Thành, không thể
mơ tưởng xa vời, một bước lên trời được, trước tiên nên chọn cao ốc văn phòng ở xa trung tâm thành phố, đem chi phí ổn định tốt.

Nhà họ Tống đầu tư vào dự án này đều hạn mức đầu tư nhất định, nếu như vượt quá hạn mức, một khi chú hai phát hiện, sẽ tố cáo tới ông nội sẽ đổ bể.


Tống Thiên Dương sắc mặt hơi thay đổi, lông mày cũng nhíu chặt.
“Nếu tôi nhớ không lầm, vợ tôi là người hoàn toàn chịu trách nhiệm về sự hợp tác của Tống Hạ.”
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mọi người nhìn sang.
Sở Trần bước lên đứng bên cạnh Tống Nhan, “Vị trí thuê vãn phòng tại tòa nhà Kim Than Thành đã vượt quá ngân sách đầu tư rồi sao?”
“Sở Trần, cậu không biết thì đừng nói mò, cậu có biết rằng toàn bộ vốn đầu tư của công ty dược phẩm, từng khâu một đều rất tốn kém ư?”

Lâm Tín Bìnhquát lạnh, “Tống Hạ hai nhà, đối với phương diện này
tại Thiền Thành đều là không có cơ sở, nhất định phải theo đuổi tòa nhà Kim Than Thành, để mọi người chế giễu sao? Nhân tiện, tôi cũng nhắc nhở cậu, trong tòa nhà Kim Than Thành có năm tầng là của nhà họ Diệp.”
“Tôi tất nhiên là không hiểu, có bà xã tôi hiểu là đủ rồi.”
Sờ Trần mỉm cười nhìn Tống Nhan, ánh mắt kiên định, “Em là người có tiếng nói cuối cùng.”
Tống Nhan cảm động.
Sau khi bắt gặp ánh mắt của Sờ
Trần, cô khẽ gật đầu, “Đây không phải là ý của tôi, người đại diện nhà họ Hạ cũng hy vọng có thể đưa địa chỉ công ty ờ tòa nhà Kim Than Thành.”
Lâm Tín Binh thấy Tống Nhan vẫn cố chấp, không đành lòng, không những không nói giúp hắn còn chế nhạo, “Chờ khi va phải bức tường và hối hận, sẽ nhớ những gì tôi đã nói ngày hôm nay.”
“Tam muội, sao em không nghe khuyên bảo chứ? Em vẫn còn trẻ nên nhiều suy nghĩ vẫn còn chưa thành thục.”
Tống Vân cau mày nói.
Tống Tình thở dài, “Thật sự là phải thỉnh Thanh Phong Đạo trưởng tới lần nữa để tính được vận may sắp tới của nhà họ Tống.”
Tống Thiên Dương ánh mắt chạm vào Tống Nhan
Một lát sau.
Tống Thiên Dương cũng không ngăn càn, dù sao thì Sở Trần cũng đã nói đúng, nhà họ Tống sẽ doTống Nhan hoàn toàn chịu trách nhiệm về toàn bộ dự án.

“Bà xã à, về phòng nghỉ ngơi đi.”
Nhìn bóng lưng của Sở Trầnvà Tống Nhan, lông mày của Lâm Tín Bình càng nhíu chặt, “Cha, người liền để cô ba làm loạn sao?”
“Cùng nhà họ Hạ hợp tác, vốn là một chuyện tốt, hiện tại xem ra
cũng có khả năng là thảm họa.”
Chu Kiếm trầm giọng nói, “Dược phẩm Lâm thị của anh rể, chưa bao giờ nghĩ đến việc chuyển đến tòa nhà Kim Than Thành.

Một cái gọi là Dược phẩm Bắc Trầnlại nghĩ trong chốc lát một bước lên trời sao? Con đang cảm thấy lo lắng về khoản đầu tư này.”
Tống Thiên Dương thở dài,“Hạ Bắc đã chính miệng nói, nhà họ Hạ chỉ cùng Sở Trần hợp tác, mà Sở Trần lại đem toàn quyền giao cho Nhan Nhan.

Con bé đã quyết định rồi thì chỉ có thể tùy ý cho nó thôi.”


Bình luận

Truyện đang đọc