Sở Trần có loại cảm giác cả người nhẹ nhàng không ít, theo bàn năng khẽ nắm tay, sức lực tăng trường không ít.
Trong đó rõ ràng nhất, là chỗ đan điền, nhiều hơn một luồng khí.
“Chúc mừng ngươi, khổ tu 5 năm, cuối cùng bước vào cấp độ Tiên Thiên võ giả.” Nam Cung Quân cười tủm tỉm mở miệng.
Khóe miệng Sờ Trần khẽ giật giật.
Nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, 5 năm trước anh đã là Tiên Thiên võ giả.
“Cảm nhận tốt một chút khi tức ở đan điền của ngươi, điều này liên quan đến tương lai ngươi có thể trường thành đạt tới cao độ.”
Nam Cung Quân nói: “Từ Tiên
Thiên võ giả đến võ đạo Tông Sư đỉnh phong, kì thực chính là trong quá trỉnh dưỡng khí, khí đầy đan điền, chính là thời điểm ngươi vượt qua võ đạo Tông Sư, tiến vào Khí Tức Cảnh.”
Sờ Trần nghi hoặc nhìn Nam Cung Quân: “Vì sao trước kia chưa từng nghe mọi người nhắc tới.”
“Ngươi trước khi đến Tiên Thiên, nói cho ngươi biết cũng vô dụng.
Huống chi… khụ.” Nam Cung Quân không nói tiếp.
Đôi mắt Sở Trần trở nên u oán.
Anh hiểu rồi.
Bùa Trấn Hồn, căn bản là một âm mưu.
Lấy thuật bùa chú cùa anh tạo
nghệ, còn không có tư cách nghiên cứu bùa Trấn Hồn thật sự, nhưng lúc xuống núi, sư phụ lại đột nhiên đưa bùa Trấn Hồn cho anh, để cho anh hảo hảo cảm thụ một chút, rảnh rỗi nghiên cứu, kết quả vừa chui vào… chính là 5 năm.
“Nãm năm Trấn Hồn, linh hồn của ngươi trải qua tôi luyện như vậy, tương lai có hi vọng.” Nam Cung Quân nghiêm nghị nói: “Chờ thời điểm ngươi tiến vào khí tức cảnh, ngươi liền biết chỗ tốt của linh hồn cường đại.”
“Khí tức cảnh, là có ý gì?” Sở Trần nhịn không được hỏi.
Vừa dứt lời, Sở Trần trong lủc bất chợt cảm giác đưọ’c Nam Cung Quân trước mắt đột nhiên trử nên cao lớn vô cùng, giống như ngọn núi khổng lồ, mang theo khỉ tức
áp bách mãnh liệt, cả người Sờ Trần có loại cảm giác chỉ cần Nam Cung Quân động một cái ý niệm trong đầu, là có thể xé nát anh.
Rất nhanh, Nam Cung Quân khôi phục như thường.
“Cảm nhận được chưa?” Nam Cung Quân mỉm cười: “Đây là khí tức cành, thông tục mà nói, chính là khí thế, nhưng, đây cũng không phải là khí thế làm bộ hù dọa người khác, là thực sự cỏ thể chỉ cần một ánh mắt là có thể khống chế địch.
Khí Tức Cảnh, chính là nuôi dưỡng khí trong đan điền, bằng cách nào đó hiện ra.”
“Quân tỷ tỷ, tỷ hiện tại là Khí Tức Cảnh?” Sờ Trần tò mò, anh chưa từng hỏi qua cảnh giới của mấy vị sư phụ.
Nam Cung Quân nháy mắt mấy cái: “Ngươi đoán xem.”
Sờ Trần:
Trước mắt bay tới một vật, Sờ Trần nhanh chóng bắt lấy, là một cây sáo màu xanh đồng.
“Thổi một khúc ‘An Hồn Nhạc.
“Nam Cung Quân nói.
Sở Trần nhìn thoáng qua cây sáo, Cửu Huyền Môn Cửu Mạch, Nam Cung Quân nhất mạch, chủ tu ‘Nhạc.
Cảm nhận được sáo truyền đến từng trận lạnh lẽo, Sờ Trần lập tức cũng thu hồi tâm thần, rất nhanh, tiếng sáo vang lên.
Tổ ấm nhỏ của Sở Trần Tống Nhan.
Tống Nhan nằm trên giường, con ngươi mỏ’ ra.
Cô không thề ngủ được.
Sư phụ của Sở Trần thế nhưng trẻ tuồi xinh đẹp như vậy, cô ấy đối với Sở Trần thật tốt.
Ngày mai chính là ngày thuốc Bắc Trần chính thức lên kệ, nhất định sẽ mang đến tác động cực lớn đến thị trường dược phẩm của Thiền Thành.
Vòng tay chị Quân tặng thật đẹp.
Trong đầu Tống Nhan nghĩ đến đủ thứ chuyện.
Đột nhiên, tiếng sáo vang lên bên tai.
Tống Nhan ngay từ đầu còn cảm thấy tiếng sáo rất dễ nghe: “Hơn
nửa đêm, sao đột nhiên lại có tiếng sáo?” Nhưng mà, dần dần, buồn ngủ lại ập tới, Tống Nhan cũng cảm giác được mí măt càng ngày càng nặng, ý niệm ngổn ngang trong đầu biến mất không thấy…
Một khúc ‘An Hồn Nhạc dừng, Sờ Trần có chút thấp thỏm bất an nhìn Nam Cung Quân.
Tuy rằng bước vào cấp độ Tiên Thiên võ giả, giúp anh ấy hiểu sâu hơn về ‘An Hồn Nhạc, nhưng dù sao 5 năm cũng không có luyện tập qua, có chút xa lạ.
Nam Cung Quân cười tủm tỉm nhìn Sở Trần: “Đưa tay ra.”
Sờ Trần đưa tay ra..