*Chương có nội dung hình ảnh
Không thể trêu chọcSỞ Trần, bản thiếu còn không thể trốn sao?
Sở Trần tiếp tục nói: “Thực lực của Hoàng Gia tuyệt đối không thể coi thường, muốn triệt để đem Hoàng Gia xóa bỏ, thì có lẽ có thể, nhưng mười nhà chúng ta chỉ sợ sẽ trả giá không nhỏ. Vì vậy, trong trận chiến này, mục tiêu của tôi là… Kim Than Thành.”
Trong lòng của Tống Nhan không khỏi chấn động.
Cô nghĩ về những gì sỏ’ Trần đã nói.để Kim Than Thành đổi họ.
Mục tiêu của Sờ Trần là chiếm được Kim Than Thành của
Hoàng Gia.
Tuy nhiên, phần lớn toàn bộ sản nghiệp của Hoàng Gia đều đặt ở Kim Than Thành.
Một khi Kim Than Thành bị chiếm, đồng nghĩa với việc Hoàng Gia đã bị tổn thất nặng nề.
“Tôi đã nói qua sẽ biến Hoàng Giatừ hàng Thiền Thànhnhất lưu trở thành Thiền Thànhtam lưu.”
Sở Trần nhẹ giọng nói, “Vậy thì, chúng ta hãy bắt đầu với việc đổi chủ của Kim Than Thành.”
Giọng nói rơi xuống như sấm sét đánh xuống.
Tất cả mọi người có thể tưởng tượng được cơn bão này sắp sửa nổ ra.
“Được, vậy thì để bọn chúng chết đi.”
Ninh Tử Châu buột miệng nói.
Câu này dường như trở thành câu cửa miệng của Ninh thiếu gia.
Sở Trần thở dài vỗ vỗ vai Ninh Tử Châu, “Tiểu Châu, nghe lời
chú dặn, tuổi trẻ không thể làm việc theo cảm tính, làm bất cứ chuyện gì cũng phải suy tính kỹ càng.”
Ninh Tử Châu,”…”
Mãi mới chờ đến lúc đồ ăn đều lên đủ, Ninh Tử Châu ăn vài miếng tượng trưng, liền đề đũa xuống, “Tôi đã ăn no rồi, đối phó với Hoàng Gia, động tác càng nhanh càng tốt, tôi sẽ về trước để chuẩn bị hết thảy.”
Ninh Tử Châu đứng lên.
Một cánh tay đem Ninh Tử Châu
đè xuống, “Tử Châu, sự tình không vội,cháu ngồi xuống ăn thêm đi, chú có rất nhiều chuyện muốn nói với cháu.”
Khuôn mặt Ninh Tử Châu co giật dũ’ dội.
Hắn thật muốn khóc.
Lúc này, Ninh Tử Châu cảm giác như mình vào nhầm hang sói.
Muốn chạy nhưng không chạy được.
Mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.