VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Thanh âm vừa rồi không phải là anh phát ra, có người cố ý quấy rối, khiến bị Ngải Nhĩ Mạc Tháp phát hiện.

Ngoại trừ đạo tặc Hỏa Yến thật ra, sở Trần không nghĩ tới còn có người nào khác.

“Này.” Sở Trần vẫy tay.

Một giây sau, sắc mặt Ngải Nhĩ Mạc Tháp trực tiếp trở nên xanh biếc.

Sao lại có người!

Đồng tử Ngải Nhĩ Mạc Tháp mở to đến cực hạn, kinh hãi đến nỗi cả người đều cứng ngắc.

Từ trong ra ngoài, các nơi hiện đầy cơ quan.

Ngải Nhĩ Mạc Tháp tự tin, cơ quan thuật phức tạp như vậy, cho dù là có người theo dõi hắn, ở phía sau hắn cũng sẽ kích phát trận pháp.


Nhưng người trước mắt này, hắn xuất hiện như thế nào?

Ngải Nhĩ Mạc Tháp bối rối lui về phía sau vài bước: “Ngươi… ngươi là ai?”

Sở Trần thần sắc nghi hoặc nhìn Ngải Nhĩ Mạc Tháp, buông tay tỏ vẻ mình nghe không hiểu.

Ngải Nhĩ Mạc Tháp hít sâu một hơi, thử dùng tiếng Trung Quốc: “Ngươi là ai?”

Chỉ có người của kỳ môn mới có thể phá vỡ thủ đoạn kỳ môn.

Người thần bí trước mắt này tuy rằng che mặt, nhưng tóc đen, đôi mắt đen, Ngải Nhĩ Mạc Tháp suy đoán là đến từ Trung Quốc.

“Ngươi thế nhưng còn hiểu tiếng Trung, xem ra quả nhiên là fan cuồng nhiệt văn hóa Trung Quốc. Chẳng qua…” Sở Trần tiện tay cầm lấy một bức tranh chữ: “Yêu cũng không có nghĩa là cướp đoạt, những năm gần đây, ngươi thông qua các loại thủ đoạn không thể nhìn thấy ánh sáng lấy được những vật phẩm sưu tầm này, ngươi không cảm thấy có cảm giác tội lỗi sao?”

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Ngải Nhĩ Mạc Tháp hỏi thêm một tiếng nữa.

Đạo tặc Hỏa Yến rõ ràng bị Triệu sư phụ kiềm chế, chẳng lẽ hắn là đồng bọn của đạo tặc Hỏa Yến?

“Thiên Võng, Trung Quốc.” Sở Trần nhàn nhạt mở miệng, nhìn Ngải Nhĩ Mạc Tháp.

Khuôn mặt của Ngải Nhĩ Mạc Tháp đột nhiên biến sắc.

Trong nháy mắt này, cảm giác tay chân của mình đã trở nên lạnh lẽo.

Thiên Võng Trung Quốc!

Đây là một danh hiệu trong bộ phận hành động đặc biệt của Trung Quốc.


Ngải Nhĩ Mạc Tháp nhiều lần ở sau lưng sai khiến cướp đoạt tác phẩm thư họa của Trung Quốc, trong đó không ít lần xảy ra ở Trung Quốc, hắn đã sớm bị Trung Quốc đưa vào danh sách đen.

Nếu như đối phương chỉ là đồng bọn của đạo tặc Hỏa Yến, có lẽ hắn còn có thể dùng trân bảo nơi này để hấp dẫn đối phương, nhưng khi sở Trần nói ra bốn chữ ‘Thiên Võng Trung Quốc’ Ngải Nhĩ Mạc Tháp hoàn toàn sẽ sụp đổ, tác phẩm tranh chữ ở đây, cũng đủ để định tội danh của hắn.

Ngải Nhĩ Mạc Tháp lảo đảo lui về phía sau

vài bước, nhanh chóng đưa tay móc súng, bắn liên tiếp vài phát về phía Sở Trần.

Sở Trần từ lâu đã đề phòng động tác của Ngải Nhĩ Mạc Tháp, anh tin, đạo tặc Hỏa Yến cố ý bại lộ hành tung của anh, khẳng định cũng là đang thăm dò con át chủ bài của lão gia hỏa này.

Hiện tại xem ra, con át chủ bài của hắn đều đặt ở trên người đang đối phó với Giang Khúc Phong.

Ngải Nhĩ Mạc Tháp ngay cả một võ giả cũng chưa nói tới, đạn hắn b ắn ra đương nhiên không có khả năng bắn trúng sỏ’ Trần, Sở Trần sau khi dễ dàng tránh được, áp sát Ngải Nhĩ Mạc Tháp.

Ngải Nhĩ Mạc Tháp lao về phía lối ra.

Sở Trần bắt Ngải Nhĩ Mạc Tháp, ném xuống đất: “Ngươi bị bắt rồi..còn có ngươi.” Sở Trần ngẩng đầu, nhìn xung quanh một cái.

Biết rõ đạo tặc Hỏa Yến ở bên trong, nhưng Sở Trần căn bản không phát hiện được nơi hắn ẩn thân.

Đây mới là chỗ đáng sợ của thật sự của đạo tặc Hỏa Yến.

Nhưng Sở Trần không thích loại cảm giác

này, bắt đầu từ tối nay nhận được tờ giấy, anh cảm giác chuyến đi Sa Quốc của mình, vẫn bị người khác giám sát, loại cảm giác này làm sở Trần cực kỳ không thoải mái.

Còn có người?


Đồng tử của Ngải Nhĩ Mạc Tháp mở to đến cực điểm…

Nơi an toàn nhất trên thế giới…

Ngải Nhĩ Mạc Tháp đột nhiên cảm thấy những từ này rất đáng xấu hổ.

Hắn nhìn thấy bên cạnh lại có một đạo thân ảnh mặc áo đen đi ra.

Thực sự có người!

Ngải Nhĩ Mạc Tháp giãy dụa, đột nhiên chạy sang một bên.

Trong này cơ quan trùng điệp, chỉ cần để cho hắn tìm được cơ hội, khởi động cơ quan, hắn liền còn có cơ hội.

Một bức tranh ném về phía Ngải Nhĩ Mạc Tháp.

Trước mắt Ngải Nhĩ Mạc Tháp tối sầm lại, trực tiếp hôn mê.

Sở Trần đang đánh giá người trước mắt, một thân áo đen bó sát, dáng người có lồi có lõm, tóc dài buộc lên, dưới mặt nạ màu tím, môi đỏ thẫm, khuôn mặt trái xoan.

Lại là một người phụ nư.

Sở Trần thật sự giật mình, ý nghĩ đầu tiên trong đầu toát ra là… đạo tặc Hỏa Yến, dĩ nhiên là nữ?


Bình luận

Truyện đang đọc