VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Đông đảo hộ pháp trưởng lão rất nhanh an tĩnh, bọn họ đều muốn biết thánh nữ vì sao lại nói ra những lời này.

Tuy rằng thánh nữ là người mạnh nhất Bách Hoa Cung, nhưng Bách Hoa Cung, tuyệt đối không có khả nầng là lời nói của một nhà.

“Chúng tôi không thề đồng ý.” Phạm Lạc Hùng lắc đầu.

Thánh nữ qua loa rồi.

Con ngươi Liễu Như Nhạn đảo qua mỗi một trưởng lão hộ pháp ở đây.

Bỗng nhiên, một cỗ khí tức từ trên người Liễu Như Nhạn bí mật đi ra, trong nháy mắt, toàn bộ đại sảnh, mười ba trưởng lão có loại cảm giác khí cơ hoàn toàn bị tập trung, cả người đều không thể nhúc nhích.


Bá!

Liễu Khai Hồng đột nhiên đứng lên, ánh mắt không thể tin nhìn về phía Liễu Như Nhạn.

Loại tình huống này duy trì gần một phút đồng hồ, khí tức biến mất, mười ba trưởng lão cơ hồ đồng thời hai chân mềm nhũn, sau lưng đều đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Ánh mắt nhao nhao nhìn Liễu Như Nhạn, thần sắc khiếp sợ.

“Ta đột phá đến khí tức cản rồi.” Liễu Như Nhạn mở miệng.

Tròng mắt hai chị em Liễu Mạn Mạn đều trợn tròn đến mức tròn vo…

Khí tức cảnh.

Mọi người trong giới võ giả đều rõ, điều này có nghĩa là cái gì-

Giới võ giả hiện nay, tông môn có được cường giả khí tức cảnh, chì có bốn, bọn họ được công nhận là đại phái siêu cấp giới võ giả.

Bách Hoa Cung, lại cũng sinh ra cường giả khí tức cảnh?

Điều này chẳng phải cỏ nghĩa là, Bách Hoa Cung, có cơ hội trở thành tông phái siêu cấp thứ 5 trong giới võ giả.

Hô hấp của các trưởng lão hộ pháp trỏ’ nên dồn dập, thân thể run rẩy nhẹ nhàng.


Trong mắt võ giả, khí tức cảnh chính là tồn tại giống như thần.

Dưới loại tình huống này, đừng nói thánh nữ thay đồi, cho dù Liễu Như Nhạn muốn bãi bỏ bất kỳ một trưởng lão nào, những người khác cũng sẽ không có bất kỳ dị nghị nào.

“Quá tốt rồi!” Liễu Khai Hồng vô cùng kích động: “Đây là chuyên may mắn lớn nhất tràm nám qua của Bách Hoa Cung a!”

Liễu Khai Hồng nhìn Liễu Như Nhạn, từ nay về sau, cồ sẽ trở thành tiêu điềm của giới võ giả, cô sẽ có được thế giới rộng lớn hơn.

Liễu Khai Hồng bỗng nhiên sửng sốt một chút, chợt nhớ ra làm sao có chút quen thuộc.

Một lúc lâu sau, đồng tử Liễu Khai Hồng chấn động.

Sở Trần nói!

Sở Trần đã sớm biết Liễu Như Nhạn đột phá đến khí tức cảnh!

Cậu ta lại biết sớm hơn so với người làm anh trai như mình… Liễu Khai Hồng bỗng nhiên có loại cảm giác chua xót.

“Nghe nói, sau khi khí tức cảnh của tứ đại tông phái ra biền,

đồng thời mất liên lạc, đây có phải là ý nghĩa, Bách Hoa Cung chúng ta, là giới võ giả hiện nay, tông phái duy nhất có được cường giả khí tức cảnh?” Có hộ pháp trưỏ’ng lão thanh âm run rẩy, kích động mở miệng.


Bắt đầu từ giờ khắc này, bọn họ đều rõ, địa vị của Bách Hoa Cung trong giới võ giả, thẳng tắp leo lên.

Địa vị của bọn họ đương nhiên cũng theo nước thì thuyền lên.

“Ba ngày sau mới tuyên bố do Liễu Mạn Mạn đến thay thế vị trí thánh nữ của Bách Hoa Cung có phải là quá lâu hay không, ta cảm giác ngày mai là một ngày tốt lành a.”

“Kỳ thật, đứa nhỏ Mạn Mạn này ta nhìn thấy từ nhỏ đã lớn,

theo ta thấy, nó là ứng cử viên hoàn hảo cho vị trí thánh nữ đời sau của Bách Hoa Cung.”

“Mọi người hành động, nghi thức ba ngày sau, muốn cho giới võ giả nhìn ra khí phái của Bách Hoa Cung chúng ta.”

Liễu Khai Hồng trợn mắt há hốc mồm.

Đám lão gia hỏa này, da mặt cũng quá dày, lại có thể làm được mặt không đổi sắc liền thay đồi cách nói.

Còn cuộc biểu tình kịch liệt vừa rồi thì sao?

Bách Hoa Cung giờ khắc này, đoàn kết chưa từng có!


Bình luận

Truyện đang đọc