VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


“Nếu em có thể cảm ứng được vị trí của Lý Chấn, nhất định trước tiên khiến cổ trong cơ thể hắn lấy
tính mạng của hắn.” Ninh Quân Hà ánh mắt sát ý xẹt qua.

“Đôi khi, một quân cờ không đáng kể ảnh hường đến toàn bộ đại cục.” Ninh Quân Tiếu ánh mắt lạnh như băng: “Ai có thể nghĩ tởi, Sở Trần dĩ nhiên sẽ gặp Dương Tiểu cẩn, hơn nữa, còn có thể phá giải Huyễn Thần cồ.

Tuồi còn nhỏ, dĩ nhiên được Cửu Huyền Môn chân truyền.



“Anh hai, chúng ta bây giờ làm sao bây giờ?” Ninh Quân Hà trầm giọng nói: “Lý Chấn biết không ít chuyện của chúng ta, tuy rằng hắn không biết thân phận cụ thể của chúng ta, nhưng có Sờ Trần cùng Ninh Tử Mặc ờ đây, bọn họ rất dễ dàng tra được một ít dấu vết.

Chúng ta cũng biết điểm mấu chốt nằm ở Sờ Trần, đáng tiếc người này là đệ tử của lão gia tử, không tiện động thủ…”
“Đệ tử của lão gia tử liền không tiện động thủ?” Ninh Quân Tiếu cười nói: “Lão gia từ chưa từng hỏi qua chuyện của Ninh gia, đối với ông ấy mà nói, Ninh gia ai làm chủ, đều là con cháu của ông ấy, so sánh ra, quan hệ của chúng ta cùng lão gia tử càng thêm thân cận, nếu cỏ cơ hội, nhất định phải chém Sờ Trần trước.


Ninh Quân Tiếu khẽ gõ lên mặt bàn, gẳn từng chữ nói: “Lý Chấn cùng vợ con gặp lại, nhất định sẽ tìm Sờ Trần hóa giải cổ trong cơ thẻ hắn, từ giờ khắc này trở đi, chúng ta phái người theo dõi Sờ Trần, sáng sớm ngày mai em lái xe đi dạo chung quanh Thiền Thành, anh hoài nghi vợ con Lý Chấn sẽ tới tìm Sở Trần.”
“Đúng rồi, còn có Ninh Tử Mặc.” Ninh Quân Hà thần sắc ngưng
trọng: “Người này năm đó đã không thể khinh thường, hiện tại còn tuổi còn trẻ thành Tiên Thiên võ giả, một khi để cho hắn trở lại Ninh gia…”
“Em yên tâm.” Ninh Quân Tiếu khuôn mặt mỉm cười, thản nhiên nói: “So với Sở Trần, Ninh Tử Mặc dễ dàng đối phó nhiều hơn, dù sao, hắn có nhược điểm trí mạng.”
“Ý anh là… Dương Tiểu cẩn?”
“Hắn không phải là người si tình sao? Người si tình cũng không xứng trờ lại Ninh gia.”

Dưới ánh đèn chiếu rọi, hai anh em đối diện cười.

“Xem ra, anh hai chuẩn bị chút gì đó cho Ninh Tử Mặc.” Ninh Quân Hà cười cười, ánh mắt mang theo vải phần chế nhạo: “Năm đó Ninh Quân Ngạn muốn mượn tay chúng ta phá Ninh Tử Mặc cùng Dương Tiểu cẩn, lại không ngờ nhấc tảng đá đập chân mình, bị anh hai thuận nước đẩy thuyền, đồng thời đạt được mục đích của Ninh Quân Ngạn, không chỉ làm quan hệ giữa hai cha con bọn họ giảm đến mức đóng băng, cuối cùng còn để cho Ninh Tử Mặc ở lại Vĩnh Dạ gần 6 năm, càng thêm buồn cười chính là, vụ cá cược Ninh Tử Mặc ờ lại Vĩnh Dạ, vẫn là Ninh Tử Ngạn tự mình ký tên.”
“Ninh Tử Ngạn là một đối thủ không thể khinh thường, nhưng
hắn quá mức tự phụ, ngay cả con trai mình cũng không tin.” Ninh Quân cười lạnh nói: ‘Ta ngược lại muốn nhìn một chút, lúc này đây, về chuyện Ninh Tử Mặc, hắn như thế nào đi ứng đối.”
“Vậy Sờ Trần…” Ninh Quân Hà trầm tư một hồi: “Hiện tại bên người hắn có La Vân Đạo Tôn, muốn đối phó hắn cũng không dễ dàng.”
“Ta quy củ biết Cừu Huyền Môn, La Vân Đạo Tôn sẽ không ờ lại Thiền Thành quá lâu.” Ninh Quân Tiếu trầm giọng nói: “Nhưng, trước khi chính thức đối phó Sở Trần, chúng ta có thể trước tiên gõ Tống gia sau lưng Sở Trần.

Theo ta được biết, Tống gia ở Thiền Thành thiết lập không ít kẻ địch, hiện tại không có người đối phó hắn, đó là bởi vì sau lưng_ hắn, Ninh gia chúng ta làm chò
dựa…” Ninh Quân Tiếu khóe miệng khẽ nhếch lên: “Một khi không có Ninh gia chúng ta đứng ở phía sau, Tống gia sẽ lập tức bị các nhà ăn thịt, nhất là Hoàng gia bị Tống gia làm thiệt hại nặng, sẽ không tiếc đại giới, cắn ngược Lại Tống gia một miếng.”

Ninh Quân Hà cười ha ha một tiếng: “Tất cả đều nằm trong tay anh hai a.”
“Nhớ kỹ nhiệm vụ chù yếu nhất của em bây giờ là được, Vu Thần Môn có thể không có, nhưng mà, Lý Chấn, cũng nhất định phải chết.” Ninh Quân Tiếu ánh mắt sát ý lóe lên.

Ninh Quân Hà nặng nề gật đầu.

Thiền Thành, Hoàng gia..


Bình luận

Truyện đang đọc