TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Tôi có chút mệt, muốn nghỉ ngơi một lát.”

 

Hình Liệt Hàn nói.

 

Misa lập tức hiểu ra, cô ta nở nụ cười: “Được, vậy tôi không làm phiền anh nữa.”

 

Hình Liệt Hàn dựa vào ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Misa cắn môi, thừa cơ hội đánh giá kỹ càng một lần nữa gương mặt của Hình Liệt Hàn, không khỏi ghen tị với vợ của hắn, rõ ràng là một người đàn ông trẻ tuổi như thế, làm sao lại tuỳ tiện để cho hôn nhân trói buộc chứ?

 

Nếu như hắn chưa kết hôn thì tốt biết bao! Chí ít cô ta còn có cơ hội.

 

Nhưng mà, trong nội tâm của Misa, đối với chuyện hôn nhân, cũng không đặt nặng, ba của cô ta cũng hai lần kết hôn lại ly hôn, mà cô ta đối với quan hệ nam nữ cũng cực kỳ nhạt.

 

Trên thế giới này căn bản không có chuyện tình yêu, có cũng chẳng qua là lợi ích vĩnh viễn không thay đổi mà thôi.

 

Cho nên người đàn ông ưu tú như thế, cô ta nói không chừng còn có thể nảy sinh một số việc vui sướng với hắn đấy.

 

Sống trên thế giới này, hưởng thụ mới là việc quan trọng nhát.

 

Có đôi khi không cần kết quả, chỉ cần quá trình vui sướng là được rồi.

 

Misa im lặng cong môi cười, cô ta chờ mong mấy ngày này ở cùng với Hình Liệt Hàn, cô ta tin tưởng bản thân có mị lực, nhất định khiến cho người đàn ông này tâm phục khẩu phục quỳ dưới váy cô ta.

 

Xe trầm ổn chạy đến cổng của một nhà hàng, cực kỳ xa hoa.

 

Misa lên tiếng: “Hình tiên sinh, chúng ta đi thôi.”

 

Mí mắt Hình Liệt Hàn hắc lên, trong đôi mắt u tối lóe lên tỉnh quang, Misa cũng ý thức được, người đàn ông này không phải là ngủ thật sự.

 

Bởi vì trong ánh mắt là sự trầm tĩnh, căn bản không có cảm giác vừa ngủ dậy.

 

Chẳng lẽ là dọc đường đi không muốn nói chuyện cùng cô ta, nên mới cố ý nói muốn nghỉ ngơi?

 

Ý thức được điều này, nội tâm Misa cực kỳ kinh ngạc, không tồn tại một người đàn ông đối với cô ta như thế đâu! Nhưng mà còn rất nhiều thời gian, khiến người đàn ông này hiểu rõ cô ta.

 

Trong một phòng ăn lộng lẫy với những bước tường màu vàng, có một chiếc bàn tròn vừa tinh sảo lại lộ ra sự xa hoa, khiến cho người ta cảm nhận được sự cao quý của nó.

 

Trên bàn có tám người ngồi, ngoại trừ Hình Liệt Hàn ra còn có hai vị phó tổng cấp cao đến từ trong nước cùng với trợ lý Hàn Dương.

 

Còn bốn vị khác tới buổi đàm phán này là Đông gia, ông Morita cùng con gái của ông ta Morita Misa và hai trợ thủ đắc lực đi theo.

 

“Chuyến này ngài đặc biệt tới khiến chúng tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh, thực sự là đã gây phiền toái cho ngài rồi.”

 

Ông Morita duỗi tay nâng ly về phía hắn.

 

Hình Liệt Hàn hơi mỉm cười gật đầu: “Không phiền, tôi vẫn luôn chủ động với những chuyện liên quan tới công việc.”

 

“Công ty của ngài Hình đây làm ăn vô cùng phát đạt, cậu là đại diện cho giới trẻ trong giới thương mại, cũng chính là người dẫn đầu trong giới thương mại của chúng ta, có thể hợp tác với cậu chúng tôi cảm thấy vô cùng may mắn.”

 

“Ông quá lời rồi.”

 

Hình Liệt Hàn tiếp tục khiêm tốn mỉm cười.

 

Mà ở bên cạnh Morita, con gái của ông Morita Misa vẫn luôn mỉm cười nhìn ba mình, đồng thời, ánh mắt cũng không ngừng rơi trên người Hình Liệt Hàn, trong mắt hiện lên sự tán thưởng, kính phục, ngoài ra còn có chút sự ái mộ.

 

Morita lập tức nghĩ tới cái gì đó liền cười một tiếng: ““À! Ngài Hình có lẽ cũng đã biết con gái tôi rồi, Misa, con bé tương lai sẽ là người thừa kế công ty tôi, sau này tôi về hưu con bé chính là người kế nhiệm vị trí của tôi và sẽ tiếp tục hợp tác với cậu, vậy sau này mong cậu hãy chiêu cố con bé nhiều hơn.”

 

Hình Liệt Hàn nhìn lướt qua Morita Misa, cô ta lập tức đứng dậy, bưng ly rượu nâng chén về phái Hình Liệt Hàn: “Tôi xin phép kính ngài một ly.”

 

Hình Liệt Hàn nâng ly rượu lên, nhấp một chút, Morita Misa vì muốn kính rượu anh mà uống hết ly rượu đỏ.

 

Sau khi Morita Misa uống xong nở một nụ cười về phía Hình Liệt Hàn: “Ngài Hình mời tự nhiên.”

 

Tiếp đó là bàn bạc một vài chuyện liên quan tới hạng mục của hai bên, Hình Liệt Hàn đối với hạng mục lần này đã đầu tư một số tiền không nhỏ vào đó bởi vì anh hắn cùng có lòng tin vào dự án này.

Bình luận

Truyện đang đọc