TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Chương 1596:

 

Lam Sơ Niệm có chút bối rối, cô đang hô hấp chung với hơi thở của anh cả: “Cúi người thấp xuống.”

 

Giọng nói trầm ấm của anh truyền vào tai cô, Lam Sơ Niệm ngay lập tức cúi xuống, và ngay sau đó thân hình cao lớn của Lam Thiên Hạo gần như phủ lên cơ thể cô.

 

Tay anh nắm lấy bàn tay đang cầm gậy của cô, một tay khác lại đặt lên lòng bàn tay của cô, mà một bên mặt của anh xém chút nữa là dán sát vào mặt cô.

 

“Cúi xuống, nhắm cho chuẩn.”

 

“ÒI” Đầu óc Lam Sơ Niệm rối mù. Làm sao cô có thể ngắm chuẩn nữa được chứ? Mọi suy nghĩ của cô lúc này đều đổ dồn vào người đàn ông đang dán sát vào cơ thể cô.

 

“Đánh bóng.” Lam Thiên Hạo trầm giọng nói.

 

Lam Sơ Niệm cảm thấy anh kiểm soát tay cô, đánh một cái, quả bóng lập tức rơi vào lỗ.

 

Lam Sơ Niệm thầm “wow”” lên một tiếng, kỹ năng chơi bóng của anh cả quả nhiên rất tốt, như vậy mà cũng có thể vào lỗ.

 

Lam Thiên Thần đem nước trở lại, đưa cho hai người: “Sơ: Niệm, em cũng có hứng thú sao? Có muốn anh hai dạy cho em một ít mẹo vặt không?”

 

Bàn tay đang vặn mở nắp chai Lam Thiên Hạo khẽ khựng lại, Lam Sơ Niệm lắc đầu cười nói: “Em không biết chơi, thôi bỏ đi.”

 

Dứt lời, cô cố mở nắp chai nước ra nhưng lại vặn không được. Lúc này người đàn ông bên cạnh giật lấy chai nước của cô, mở nắp chai ra sau đó đưa lại cho cô.

 

Lam Sơ Niệm nhận lấy, sau đó thoả mãn uống nước.

 

Trong biệt thự của Kiều Mộ Trạch, Trang Noãn Noãn nhận được điện thoại từ Chu Đào, trong điện thoại Chu Đào nói với cô rất rõ ràng rằng nhóm nhạc nữ sẽ phải tan rã, vì không có cách nào để cứu vãn tình hình cả.

 

Trang Noãn Noãn cũng từng suy nghĩ đến vấn đề này, đúng vậy, cô đam mê âm nhạc, nhưng nều làm việc củng nhau mà bắt đồng quan điểm thì cô cũng sẽ không vui.

 

Vậy thì cứ giải tán đi!

 

“Được, Chu tổng, anh sắp xếp là được.” Trang Noãn Noãn nói.

 

“Noãn Noãn, không biết liệu Kiều tổng có nói cho cô biết…” Chu Đào cố gắng nói cho cô biết bí mật đằng sau công ty.

 

*Nói cho tôi biết gì cơ?” Trang Noãn Noãn tò mò hỏi.

 

Chu Đào thở dài, loại chuyện này để anh nói thì không thích hợp cho lắm, anh cười nói: “Không có gì, ngày mai cô và Sơ Niệm cùng đến công ty đi. Chúng ta cần phát một cái thông báo, mong mọi người đến đây một chuyền.”

 

“Được! Ngày mai tôi sẽ đến đó sớm.” Trang Noãn Noãn đồng ý.

 

Chu Đào cúp máy. Trang Noãn Noãn trầm tư suy nghĩ, ban nãy Chu Đào ậm ừ chuyện gì vậy? Tại sao anh nói được nửa rồi lại không nói tiếp?

 

Chuyện liên quan đến Kiều Mộ Trạch sao? Xem ra ngày mai cô đến công ty phải hỏi rõ anh.

 

Lam Sơ Niệm cũng nhận được cuộc gọi của Chu Đào, cô cũng đồng ý sáng mai sẽ đến công ty, cô cũng thấy rất đáng tiếc khi nhóm nhạc nữ phải đối mặt với việc giải tán, nhưng cô cũng không thể làm gì khác được.

 

3 giờ chiều, Kiều Mộ Trạch về đến nhà, anh xách theo nguyên liệu để nấu đồ ăn tối mua từ siêu thị trở về, Trang Noãn Noãn đứng ở cửa phòng khách đón anh về.

 

Bóng dáng một người đàn ông đứng ngược nắng, dáng người dong dỏng cao, dáng vẻ anh cầm một chiếc túi bóng trên tay đã biến khí chất lạnh lùng của anh thêm phần khói lửa trần tục.

 

Trang Noãn Noãn cứ ngỡ đây là mơ, người đàn ông mà cô từng cho rằng lúc nào cũng cao cao tại thượng, không thể tiếp cận, giờ đây hình ảnh của anh trong lòng cô đã trở thành một người đàn ông vô cùng ấm áp.

 

“Anh mua thức ăn về rồi sao? Buỏi tối để em nấu nha!”

 

Trang Noãn Noãn cười nói.

 

“Em có chắc chắn muốn ra tay không đáy? “Kiều Mộ Trạch vỗ nhẹ má cô.

 

Hai ngày nay anh đã dạy cô một số kỹ năng nấu ăn, cô cũng đã vô cùng nghiêm túc ghi lại.

 

“Dù sao cũng phải thử chứ, néu không, em sẽ không bao giờ biết nấu ăn mát.” Trang Noãn Noãn nói vô cùng chắc chắn.

 

“Được! Vậy thì anh sẽ chỉ đứng một bên, không can thiệp vào, để em tự làm đấy.” Kiều Mộ Trạch biết rằng để cô làm gì đó trong nhà thì cô mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

 

Trang Noãn Noãn vui vẻ gật đầu, cô bước vào bếp vo gạo nấu cơm, còn Kiều Mộ Trạch thì lên lầu thay một bộ đồ ở nhà rồi xuống lầu giúp cô.

Bình luận

Truyện đang đọc