TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Nhưng theo như trên tư liệu, thì khoản sổ sách này đúng là đã trốn thuế, mà đến hóa đơn nộp thuế cũng không thấy.

 

“Hai cô xác định là đã nộp rồi?” Kỷ An Tâm nhìn hai nữ nhân viên đã bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.

 

Hai người đều nhao nhao gật đầu: “Xác định, em đã nộp thuế Xân rÖI.

 

Kỷ An Tâm nhắm mắt lại, chuyện này hơi có chút không có manh mối, cô nói với người của cục thuế: “Nếu như hai cô làm sai ở chỗ này rồi, mắt tài liệu cũng không quan trọng, bây giờ, hai cô ngay lập tức đến cục thuế điều tra về khoản số sách này, xem xem có phải thật sự là đã nhập vào hệ thống rồi hay không?”

 

“Vâng! Chúng em ngay lập tức đi tra.” KỷAn tâm trở lại trong văn phòng, có chút nhức đầu, hết lần này tới lần khác xảy ra vấn đề sổ sách.

 

Đúng lúc này, điện thoại bàn trước mặt cô reo lên, cô dơ tay ra nghe điện: “Alo, chào anh.”

 

“Là anh.” Đầu dây bên kia một giọng nói trầm từ tính vang lên.

 

Đôi mắt của Kỷ An Tâm hơi mở ra, lập tức dùng giọng nói không hoan nghênh nói: “Anh có chuyện gì sao?”

 

“Công ty của em có phải là đang kiểm tra thuế không, có sảy ra vấn đề gì?” Ở đầu dây bên kia Hoắc Kỳ Ngang hỏi.

 

“Cảm ơn anh đã quan tâm, anh có từng nghĩ đến chưa, tại sao công ty của tôi lại bị điều tra?” Kỷ An Tâm hỏi lại anh.

 

: Ở đầu dây bên kia Hoắc Kỳ Ngang trầm mặc máy giây: “Đúng, anh cũng đang nghi ngờ ba anh đang điều tra công ty em, vậy nên, em có thể nói tình hình của công ty em cho anh biết không? Nói không chừng anh có thể giúp được gì đó.”

 

“Không cần, cảm ơn.”

 

“An Tâm, đừng từ chối sự giúp đỡ của anh, đây là công ty của em, em chắc chắn là trân quý công ty này hơn bắt kỳ ai.” Hoắc Kỳ Ngang khẩn cầu.

 

Kỷ An Tâm không hề nghĩ đến sẽ cần anh giúp đỡ, nhưng mà, nếu như anh đã hỏi rồi, cô cũng trả lời: “Là có 1 khoản sổ sách có vấn đề rồi, nhưng chúng tôi vẫn đang điều tra, tôi có lòng tin với công ty của tôi, chắc chắn sẽ không trộm thuế trốn thuế, tôi không nói chuyện với anh nữa, tôi hơi đau đầu.”

 

“Tại sao đau đầu?” Hoắc Kỳ Ngang quan tâm hỏi.

 

“Bởi vì tổng thanh tra tài vụ của tôi hôm qua xin nghỉ về quê, bây giờ tôi phải đi ứng phó với chuyện của bộ tài vụ.” Kỷ An Tâm thốt ra, liền oán trách với anh 1 câu, nói xong, cô hơi cảm thấy ngắn ra, nói những chuyện này với anh làm gì?

 

Nhưng mà, đầu dây bên kia Hoắc Kỳ Ngang dặn dò: “Đừng lo lắng, công ty của em sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, anh có lòng tin với đội ngũ mà em lãnh đạo.”

 

Kỷ An Tâm khẽ giật mình: “Cảm on, tôi cúp máy đây.”

 

Nói xong, Kỷ An Tâm cúp máy trước, cô chống đầu, không biết vì sao mới vừa rồi trong đầu không chút đầu mối, lại có thể sau khi nhận điện thoại của anh mà trở nên tỉnh táo hơn rất nhiều.

 

Chắc là do giọng nói của anh và lời cỗ vũ mà anh dành cho cô!

 

Sau khi Hoắc Kỳ Ngang tắt điện thoại của Kỷ An Tâm, anh cũng rơi vào trong trầm tư, vì sao ở thời điểm này, tổng thanh tra tài vụ của Kỷ An Tâm lại xin nghỉ phép rời đi?

 

Hoắc Kỳ Ngang quá hiểu ba của anh rồi, chỉ cần ông ấy có thể đạt được mục đích, ông ấy sẽ sử dụng một loại thủ đoạn nào đấy để đạt được, anh cảm thấy khoản sổ sách này của Kỷ An Tâm, có quan hệ với tên tổng thanh tra rời khỏi công ty để về nhà kia.

 

Mà tên tổng thanh tra này chỉ sợ cũng nhận uy hiếp của ai đó, khiến công ty của Kỷ An Tâm xảy ra vấn đè!

 

Hoắc Kỳ Ngang lập gọi điện cho Lý Thụy: “Thay tôi điều hai người vệ sĩ ra ngoài, mời 1 người đến gặp tôi.”

 

Hắn muốn tìm ra tên tổng thanh tra này.

 

Quay đi quay lại 1 ngày đã sắp hết, mà báo cáo ký tên của Hoắc Minh đưa cho Hoắc Kỳ Ngang đã qua ba ngày, chuyện này đối với ông ta mà nói, là khoảng thời gian vô cùng mẫn cảm.

 

Ông ta bảo buỏi tối Hoắc Viện gọi Hoắc Kỳ Ngang về nhà ăn cơm.

 

Hoắc Viện gọi điện thoại đến chỗ Hoắc Kỳ Ngang, anh cũng đồng ý là sẽ về nhà.

 

Hoặc Kỳ Ngang cũng đang chờ một cuộc điện thoại trong văn phòng, chờ 1 câu trả lời cuối cùng, sau 3 ngày anh đã chờ được, Phương Kỳ Vinh đồng ý tiếp nhận rồi.

 

Hoắc Kỳ Ngang thở dài một hơi, anh lập tức ký tên vào phương án đã được sửa xong, để trợ lý đưa đến văn phòng của Hiên Viên Thần, chờ phê duyệt cuối cùng.

 

Hoắc Kỳ Ngang thở dài một hơi, cùng lúc đó anh cũng dọn dẹp mặt bàn về nhà.

 

Hiên Viên Thần còn ở trong văn phòng, anh cũng đang chú ý hướng đi của báo cáo công trình này, vốn Hoắc Minh là chủ thầu, mà giờ khắc này, tên mà trên báo cáo viết là Phương Kỳ Vinh.

Bình luận

Truyện đang đọc