TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Nghe nói Lam Sơ Niệm là con nuôi, không có quan hệ huyết thống với Lam Thiên Hạo. Hơn nữa, gần đây cô ta đã nhận lại người nhà của mình.”

 

Trái tim Lâm Thiến vẫn như bị gõ mạnh vào, nhớ lúc trước, nhóm nhạc nữ bốn người các cô ta nỗi tiếng biết bao, lẫy lừng biết bao, trên sân khấu quyến rũ đến dường nào.

 

Thế mà bây giờ, hai người kia ngọt ngào bước vào lễ đường, mà hai người bọn họ lại phải ngồi tù, thật sự là một thời hoàng kim nay còn đâu.

 

Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni cùng ở trong tù, lúc này hai người đã xem nhau như kẻ thủ, hai người gặp nhau đều cảm thấy chán ghét đối phương.

 

Trên mặt Diệp Mạn Ni vẫn còn một ít vết xước máu do Lâm Thiến cào, đến giờ vẫn chưa tan đi, khiến cô ta vô cùng hận Lâm Thiền.

 

“Tôi nói cho cô biết một tin vui, Trang Noãn Noãn sắp kết hôn với Kiều Mộ Trạch rồi. Cô ta đã thành Bà Kiều tương lai rồi. Còn có Lam Sơ Niệm, cô ta cũng sắp kết hôn với anh cả Lam Thiên Hạo của cô ta rồi. So sánh cuộc sống của họ với chúng ta mà xem, chúng ta sống còn không bằng một con chó. Tất cả đều do lỗi của cô.” Lâm Thiến nói đến cuối, lại rất không cam tâm.

 

Diệp Mạn Ni kinh ngạc nhìn cô ta, sau đó, mặc dù cũng rất kinh ngạc nhưng lúc này cô ta cũng rất ghét bỏ Lâm Thiền: “Lúc đầu, cô còn muốn gả cho Lam Thiên Hạo, mơ đẹp.

 

quá nhỉ, e là cả đời này Lam Thiên Hạo cũng không thèm liếc cô một cái ấy chứ!”

 

“Cô…thứ hèn hạ này!” Lâm Thiền xông đến, hai người lại lao vào đánh nhau. May mắn thay có cảnh sát tiến đến tách bọn họ ra.

 

Trong một võ đường kiếm đạo, hai người đàn ông đeo mặt nạ, trên tay cầm kiếm gỗ đang chiến đấu với nhau kịch liệt.

 

Anh tiến tôi lùi, cả hai hoàn toàn nhập tâm chiến đấu hết sức mình với đối phương, không hề có ai nhường ai.

 

Một vài người trong võ đường đang khoanh tay đứng nhìn đều ngạc nhiên trước kiếm thuật tuyệt đỉnh của hai người đàn ông này, cứ như thể họ đã ở cấp bậc đại sư rồi vậy.

 

Tuy nhiên, sau nửa giờ quyết chiến, cuối cùng, cũng có một người chiến thắng, chém thẳng vào cổ của người còn lại, tạo thành một đòn chí mạng.

 

Có điều, người tấn công kiểm soát lực rất tốt hoàn toàn không làm ai bị thương cả.

 

Hai người vẫn đang chiến đấu như thế ngươi chết ta chết, lúc này đều đứng thẳng người dậy, lần lượt cởi bỏ mặt nạ, lộ ra hai gương mặt trẻ trung tuần tú.

 

Mà người thắng cuộc là một người đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng, sắc bén, còn người đàn ông ở đối diện thì cong môi cười: “Cậu lúc nào cũng thắng mình, chán chết đi được.”

 

“Ai bảo cậu không nâng cao trình độ của bản thân lên?

 

Lặp đi lặp lại cũng chỉ có mấy chiêu này.” Hình Nhất Phàm nhếch môi cười đắc thắng.

 

“Cậu chờ đó, lần sau mình nghiên cứu chiêu thức tấn công tốt rồi sẽ đánh bại cậu.” Lam Thiên Thần tức giận đáp.

 

“Được, mình chờ cậu đến khiêu chiến mình.”

 

Hai người bước đến phòng thay đồ ở bên cạnh, qua một lúc sau, hai người đàn ông có thân hình đẹp trai giống nhau nhưng khí chất lại hoàn toàn khác nhau bước ra.

 

Một người ấm áp vui vẻ khiến người ta dễ chịu, một người lại sắc mặt lạnh lùng, dáng vẻ như thể người sống cấm đến gần.

 

Cả hai chỉ điềm nhiên đi về hướng cửa, nhưng lại khiến những cô gái trẻ bên cạnh phải dừng lại nhìn.

 

“Sắp đến đám cưới của anh trai mình rồi. Cậu đã hứa với mình sẽ đi đấy nhá!” Lam Thiên Thần khăng khăng kéo anh đến cùng.

 

“Được! Mình đương nhiên sẽ đến.” Hình Nhất Phàm gật đầu, anh rất ít khi đi uống rượu cưới, nhưng nếu đã là rượu cưới của nhà người anh em tốt, anh chắc chắn sẽ không bỏ qua.

 

“Này! Người nhà cậu có thúc giục cậu kết hôn không?” Lam Thiên Thần trêu chọc anh: “Cậu cũng không còn trẻ nữa rồi.”

 

“Mình mới hai lăm, đã lớn tuổi đâu chứ?” Hình Nhất Phàm | không cho là vậy hỏi ngược lại.

 

Lam Thiên Thần vỗ vỗ vai anh: “Tính cách cậu như vậy, vừa nhìn đã biết là người sẽ kết hôn muộn. Cậu nói xem, có người phụ nữ nào nhìn trúng cậu được chứ?”

 

Hình Nhất Phàm thực sự từ nhỏ đã không tiếp xúc gì với nữ giới, có lẽ bởi vì lúc nhỏ bên cạnh anh luôn có một cô em gái rắc rối! Dẫn đến hậu quả là anh chỉ muốn tránh xa loài sinh mang tên phụ nữ này ra.

 

Đầu tiên, em gái anh đã thể hiện đầy đủ những gì gọi là ngu ngốc, đần độn, rắc rồi, phiền phức. May mắn thay, đã có Ôn Lương Diệu lo cho cả đời em gái anh. Nếu không, con bé mà kết hôn trễ thêm vài năm, thì cũng không biết nó sẽ gây thêm rắc rối gì cho anh nữa.

 

Ai có thể ngờ rằng, cô em gái phiền phức kia lại sắp sinh cháu gái nhỏ của anh ra rồi, hơn nữa một tháng nữa là đến ngày sinh rồi, nhất định là một cháu gái nhỏ.

Bình luận

Truyện đang đọc