TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Gì chứ? Buổi tiệc cuối năm của công ty quan trọng như vậy, chồng bà ta không dắt theo tiểu tam tiểu tứ mà lại dắt theo con gái lớn của ông á? Ông là muốn đem con gái mình thành bảo bối hay sao?

 

“Em dâu nếu đã đến thì cùng ngồi xuống ăn com đi nào!”

 

Tạ Đức khẳng khái nói.

 

Diệp Giai Mị thấy chồng cũng không phải là dắt nhân tình theo thì thở phào nhẹ nhõm, nói với Bạch Thé Trạch: “Thế Trạch, bọn nhỏ đã có bảo mẫu chăm sóc rồi, em sang đây chơi một chút.”

 

Bà ta cũng đã đến đây rồi, Bạch Thế Trạch cũng không thẻ đuổi bà ta đi được. Có một người biết điều nhường chỗ cho bà ta, Diệp Giai Mị lập tức ngồi xuống, cùng lúc đó nói với Bạch Hạ đang ngồi bên cạnh chồng bà: “Ý, Hạ Hạ cũng đến rồi đấy à?”

 

Trước mặt Bạch Thế Trạch, Diệp Giai Mị vô cùng niềm nở: với Bạch Hạ! Huồng chỉ là trước mặt người ngoài, người mẹ kế như bà ta cũng phải làm cho ra dáng ra vẻ chứ.

 

Bạch Hạ mặt không chút cảm xúc liếc nhìn bà ta, sau đó cúi thấp đầu tiếp tục ăn. Ánh mắt của Tạ Nhát Vĩ vẫn luôn quan sát cô, một công tử con nhà giàu như anh ta gặp qua không biêt bao nhiêu cô gái nhưng người có khí chất thanh thuần như Bạch Hạ lại vô cùng hiếm tháy.

 

Loại con gái này chính là loại mà anh ta thích nhất. Hôm nay là sinh nhật của anh ta, điều ước sinh nhật của anh ta là muốn có thể biến Bạch Hạ thành bạn gái của anh ta.

 

Cô là con gái của Bạch Thế Trạch, vậy thì sau này anh ta theo đuổi cô sẽ thuận lợi hơn rất nhiều rồi.

 

Có Diệp Giai Mị ở bên cạnh, Bạch Hạ thật sự cảm thấy rất chán ghét, cô muốn có thể rời khỏi đây sớm một chút.

 

Sắc trời bên ngoài cũng đã dần tối, đêm mùa đông đến rất sớm cũng kéo rất dài.

 

Hình Nhất Phàm không đến tham gia bữa tối mà chỉ đến tham gia tiệc rượu, thuận tiện trông chừng Bạch Thế Trạch, mong là ông tốt nhất đừng có mưu đồ gì gây tổn thương cho Bạch Hạ.

 

Bạch Thế Trạch thật ra cũng không có ý đồ xáu gì, ông chỉ hy vọng Bạch Hạ có thể làm quen với Tạ Nhất Vĩ, sau này qua lại nhiều một chút, nếu như Bạch Hạ gả được vào nhà họ Tạ thì sau này có thể làm thiếu phu nhân, có thể giúp ích cho công việc làm ăn của ông.

 

Trên bàn ăn, Diệp Giai Mị hoàn toàn diễn tròn vai một người vừa khéo léo lại hào phóng, chốc chốc lại nhắc đến con trai bà ta tài giỏi như thế nào, con gái bà ta ngoan ngoãn ra sao, hoàn toàn là đang chèn ép sự nổi bật của Bạch Hạ.

 

Bạch Hạ không thèm chấp với bà ta, chỉ là nghe bà ta nói chuyện, cô lại không có hứng ăn nữa.

 

Xong bữa tối, bảy rưỡi, mọi người cùng nhau xuất phát đến tiệc rượu ở trong một khách sạn năm sao. Tối nay ở đó ngoại trừ tiệc rượu ra thì còn có tiệc sinh nhật của thiếu gia nhà họ Tạ.

 

Ai lại muốn bỏ lỡ cơ hội để nịnh hót a dua này chứ?

 

Bạch Hạ thật sự không muốn đi nữa, cô tìm cơ hội nói với Bạch Thế Trạch: “Ba, một lát nữa con không đi nữa đâu, mọi người cứ đi chơi đi, con phải về nhà làm việc!”

 

“Việc gì mà không đề lúc khác làm được chứ? Khó có dịp như vậy, Hạ Hạ à, đến chơi đi con!” Bạch Thế Trạch lúc ngồi trên bàn ăn đã nhìn ra được Tạ Nhất Vĩ có hứng thú với con gái ông, mà hôm nay lại là sinh nhật của cậu ta, dù gì đi nữa cũng phải cho cậu ta chút mặt mũi chứ?

 

“Ba, con thật sự không muốn đi…” Bạch Hạ muốn từ chối đến cùng.

 

Bạch Thế Trạch dùng ánh mắt khẩn thiết thỉnh cầu cô: “Con gái à, con giữ thể diện cho ba một chút được không?

 

Ba thấy Tạ thiếu gia thực sự rất mong con có thể đến tham gia sinh nhật của cậu ấy, con cứ đến đó chơi đi mà!”

 

Bạch Hạ nhìn ba mình, có chút khó xử, cô chỉ đành phải nói: “Vậy con có thể rời đi trước 8 giờ rưỡi không?”

 

*9 giờ! Ba sẽ bảo tài xế đến đón con về vào lúc đấy.” Bạch Thế Trạch nói.

 

Bạch Hạ đành phải gật gật đầu, ngồi vào xe của Bạch Thé Trạch, mà Diệp Giai Mị cũng lên xe ở cửa bên kia, Bạch Thế Trạch thì ngồi ở ghé lái phụ.

 

Vừa rồi ở trên bàn ăn, Diệp Giai Mị cũng đã nhìn ra Tạ Nhất Vĩ có hứng thú với Bạch Hạ, nội tâm của bà ta cũng không quá dễ chịu, nếu như Bạch Hạ may mắn cưới được Tạ Nhắt Vĩ, vậy thì thân phận địa vị của cô sẽ được đề cao trong nháy mắt.

 

Tạ Đức còn giàu hơn cả chồng bà ta, mà Tạ Nhất Vĩ lại là con một của ông, sau này ông qua đời thì toàn bộ tài sản của nhà họ Tạ đều sẽ được kế thừa bởi Tạ Nhất Vĩ rồi 2 Nếu như Bạch Hạ gả cho anh ta, giá trị con người của cô trong tương lai cũng không ít, bà ta cũng không thể chắc chắn con gái mình tương lai sẽ cưới được chồng tốt hơn cô, néu lỡ Bạch Hạ đem oán giận đổ lên con gái của bà ta, thế thì thảm thật rồi.

 

Cho nên, bà ta nhất định phải khiến cho Bạch Hạ không thể cưới được mối tốt như vậy, tối nay bà ta nhất định phải làm cho Bạch Hạ xấu mặt, cũng khiến cho Tạ Nhất Vĩ biết rằng, ngoại trừ vẻ ngoài xinh đẹp ra thì cô chẳng có chút bản lĩnh nào khác cả.

 

Bạch Hạ quay cửa kính xe xuống, hưởng thụ làn gió đêm bên ngoài, ngồi cùng xe với Diệp Giai Mị khiến cô cảm thấy vô cùng ghê tởm. Cũng may là khách sạn năm sao cũng cách không xa, mười máy phút đã đến nơi rồi.

 

Lúc này cũng đã 7 giờ rưỡi tối rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc