TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Chương 1722:

 

Hai người gọi một ly nước hoa quả, vừa nhìn cảnh biển ở phía xa, vừa nói những chuyện của con gái với nhau. Lam Sơ Niệm nghĩ đến cái gì, cười tà lại gần tai Trang Noãn Noãn hỏi: “Noãn Noãn ngày mai lúc cậu mặc váy cưới, có muốn dùng cái đó hay không hả?”

 

“Cái gì cơ?” Trang Noãn Noãn không hiểu hỏi lại.

 

Lam Sơ Niệm hơi ngại nói: “Độn ngực á!”

 

Trang Noãn Noãn cũng có chút ngượng ngùng nở nụ cười, lại gần tai Lam Sơ Niện nói: “Cậu dùng không hả?”

 

“Chị trang điểm đề nghị mình dùng 1 chút, bởi vì trông sẽ to hơn 1 tý mà!” Lam Sơ Niệm che miệng cười trộm.

 

Trang Noãn Noãn cười nói: “Vậy cậu dùng không?”

 

“Mình dùng, cậu cũng phải dùng đấy!” Lam Sơ Niệm kéo cánh tay của cô khẩn cầu, rất nhiều chuyện, cô đều muốn cùng Trang Noãn Noãn chia sẻ, thử.

 

Trang Noãn Noãn gật gật đầu: “Được, vậy thì dùng đi!”

 

Lam Sơ Niệm cười hì hì 1 tiêng: “Dù sao cũng không ai biết được mài”

 

“Ngày mai, mình đúng là có chút lo lắng!” Trang Noãn Noãn nói, mặc dù có kinh nghiệm sân khấu phong phú, nhưng ở trên hôn lễ, thì lại không giống.

 

“Mình cũng vậy mà! Nhưng nếu như chúng ta đã kết hôn chung, vậy thì mình cũng yên tâm phần nào rồi, ít nhất thì những khách khứa đó cũng sẽ không nhìn chằm chằm mình nữa, mà chắc chắn sẽ nhìn cậu.”

 

Trang Noãn Noãn không khỏi nói: “Làm sao lại nhìn mình!

 

Rõ ràng cậu cũng là một cô dâu xinh đẹp mài!”

 

“Cậu càng đẹp.”

 

“Cậu.”

 

“Cậu ấy.”

 

“Cậu.”

 

Hai người con gái, giống như những đứa trẻ vì chuyện này.

 

mà đùa nghịch nhau, cuối cùng, cười thành 1 nhóm.

 

2 giờ 30 phút chiều, Lam Thiên Thần và Hình Nhất Phàm đã đến, ở trong khách sạn đã được sắp xếp sẵn, hai người chuẩn bị ngủ bù, dù sao thì đối với hai người mà nói, đi qua cả nửa vòng thế giới, phong cảnh thế nào đi nữa cũng không thu hút được sự chú ý của hai người họ nữa rồi.

 

Hình Nhất Phàm ngồi xuống, liền nhận được cuộc gọi video của cháu gái, anh mở ra, trong video liền nghe thấy giọng nói trẻ con ngọt ngào đang gọi: “Chú, chú,… chú có đấy không?” Ở đầu dây bên kia khuôn mặt nhỏ bé của Hình Vũ Điềm xuất hiện trên màn hình khuôn mặt nhỏ bé mập mạp đáng yêu đó, ngũ quan xinh đẹp, cho dù nhìn từ.

 

góc độ nào, cũng đẹp đến không nói thành lời. Lúc này, Hình Nhất Phàm nhìn thấy trong tay của bé con ôm 1 con mèo nhỏ.

 

“Chú, cho chú xem Tiểu Dã, nó rất ngoan nhá!”

 

Hình Nhất Phàm nhìn con mèo yêu quý của anh đột nhiên mặc một chiếc váy công chúa xuất hiện trước camera, tâm trạng của anh rất là phức tạp, nhưng tâm trạng của anh cũng vui hẳn lên, biểu cảm của bé con và bé mèo trên camera, đều đang xúc động vào nơi mềm mại nhát trong tim anh.

 

“Meo…” Tiểu Dã nhìn thấy chủ nhân trong video, kêu một tiếng giống như là đang chào hỏi vậy.

 

Lúc này Hình Vũ Điềm hôn Tiểu Dã một cái, lộ ra nụ cười vui vẻ với Hình Nhất Phàm trong video: “Chú, đây là quần áo bà mua cho Tiểu Dã, đẹp không? Bà nói, Tiểu Dã của chú có thể cho cháu nuôi đó nha!”

 

Đây là có ý muốn chiếm mèo của anh sao.

 

“Không được, Tiểu Dã là của chú, chú sẽ mua món quà khác cho cháu.” Hình Nhất Phàm không chịu nhường.

 

“Chú, cho cháu Tiểu Dã đi mà!” Nhóc con làm nũng? Hình Nhất Phàm mặc dù rất mềm lòng, nhưng anh vẫn hy vọng sẽ tự mình nuôi dưỡng Tiểu Dã, bởi vì cháu gái nhỏ như vậy, làm sao có thể nuôi được sủng vật quý trọng như vậy chứ.

 

Nuôi mèo là một việc cần rất nhiều tinh lực, mà bé con mới chỉ 5 tuổi.

 

“Chờ chú trở về rồi lại suy nghĩ thêm.” Hình Nhất Phàm trước lừa bé con, nếu không, cách màn hình chọc cho bé con khóc rồi, mẹ còn không phải gọi điện thoại đến mắng anh.

 

Bây giờ, bé con này mới là người được sủng nhất trong nhà! Nhìn dáng vẻ cuồng sủng con gái của anh trai, anh liền biết, sinh một đứa con sẽ triệt để thay đổi 1 người đàn ông.

Bình luận

Truyện đang đọc